ÁC BÁ - Trang 397

tiếng gió thôi mà cũng sợ mất mật. Dù Tào Phá Địch sợ làm bị thương
Cường Tử, một đao này cũng chưa dốc hết toàn lực, tuy nhiên nó cũng có
uy thế không nói được lên lời.

Cường Tử dù tránh khỏi lưỡi đao sắc bén nhưng đao khí lạnh lẽo vẫn làm
cho hắn bị thương, một đám tóc trắng bị đao khí cắt đứt, rơi lả tả xuống đất.
Một tiếng sượt ngang vang khẽ, khuôn mặt tuấn mỹ đầy tà ý của Cường Tử
cũng bị cắt một nhát, vài giọt máu đỏ tươi rơi xuống.

Tào Phá Địch một đao vừa ra xong, bước chân lập tức mở rộng, một thanh
bá đao dài hai thước trong tay y nhẹ nhàng như không. Y xoay mũi đao một
vòng, một đao bổ xuống, gần như dùng mắt thường cũng có thể thấy đao
khí quét xuống huyệt đạo trước ngực Cường Tử.

Thân hình Cường Tử vừa né, sử dụng thân pháp Bạch câu quá khích, so với
Chu Bách Tước còn phải hơn một tầng. Sau khi để cho đao khí đi qua, một
quyền của Cường Tử nện vào bá đao của Tào Phá Địch. Cú đánh cực mạnh
đánh lui cả người lẫn đao của Tào Phá Địch về phía sau. Cường Tử xoay
người, thi triển ra chiêu thức của Hình Ý Quyền liên miên không dứt, một
quyền nhanh hơn quyền trước đó, mạnh hơn một quyền trước đó. Tào Phá
Địch dùng Bá Đao ngăn lại thế công của Cường Tử, rõ ràng từng bước bị
Cường Tử ép lui về phía sau.

Ngô lão gia tử biết rõ Tào Phá Địch là sợ làm bị thương Cường Tử cho nên
mới có vẻ sợ đầu sợ đuôi, lão hít một hơi nói:

- Ly Hỏa, anh cũng lên đi, mau chóng khống chế hắn.

Sở Ly Hỏa lên tiếng, phi thân lên, đánh ra một chưởng nhẹ nhàng sau lưng
Cường Tử.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.