ÁC BÁ - Trang 399

Bùi Nhược lặng đi, Ngô lão gia tử cũng lặng đi.

Không biết từ lúc nào Chu Lâm Nhã đã đứng bên cạnh Ngô lão gia tử, cô
vẫn giữ tư thế giơ tay, trên mặt Bùi Nhược một dấu tay hồng hồng dần dần
hiện rõ.

Chu Lâm Nhã không biết xuất hiện từ khi nào, với tu vi của Ngô lão gia tử
rõ ràng không cảm giác được cô ta đã đến, Ngô lão gia tử quan sát Chu
Lâm Nhã. Cô ta cũng không phải là một võ giả có tu vi cao thâm, hôm nay
lặng yên không một tiếng động xuất hiện, có lẽ chính mình quá sức chăm
chú vào ba người Cường Tử, Tào Phá Địch và Sở Ly Hỏa, lão gia tử tự an
ủi mình như vậy.

Trên mặt Chu Lâm Nhã cũng không có lửa giận, cũng không áy náy, cô giơ
tay tát Bùi Nhược một cái, nhưng không có biểu hiện ra một chút xao động
gì, bình tĩnh giống như nước hồ thu không gió thổi, không chút gợn sóng.

Bùi Nhược theo phản xạ giơ tay lên vuốt vuốt mặt mình, gương mặt mềm
mại trắng nõn vừa nóng vừa đau. Cô nàng ngẩng đầu lên nhìn Chu Lâm
Nhã, trong lúc nhất thời không biết nói gì, con người cũng bình tĩnh lại.

- Bùi Nhược, ngẫm lại xem em đang làm gì?

Ánh mắt vô tội của Bùi Nhược làm người ta đau lòng nhưng sắc mặt Chu
Lâm Nhã vẫn bình thản như cũ.

- khóc la kêu gào, điên điên khùng khùng, hoa chân múa tay, không nói đạo
lý là đang lo lắng cho hắn sao? Hiện tại em xông lên có thể làm cái gì?
Ngăn cản bọn họ khống chế Lâm Cường hay ngăn cản Lâm Cường đả
thương bọn họ? Em thấy như vậy là quan tâm đối với Lâm Cường sao? Vô
tri, ngu ngốc!

Ngữ khí của Chu Lâm Nhã lạnh lẽo như gió bắc, làm toàn thân Bùi Nhược
rét lạnh, đến cả trái tim cũng kết thành băng rồi. Cô nàng vốn là một người

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.