ÁC BÁ - Trang 427

Ngô lão gia nhìn ông chủ đang bận rộn, những người bên cạnh ông chủ đều
làm việc tất bật, ai cũng để tay trần. Kể cả ông chủ mà Tiêu Lôi gọi Lý Ca
đều xăm trên mình những hình báo, bò cạp nhưng không có con rồng nào,
khóe miệng lão gia tử hếch lên có chút khinh thường.

Bùi Nhược thấy mấy người đàn ông nướng thịt này ai cũng có bộ dạng
hung hãn liền nhích lại gần Cường Tử có chút sợ hãi. Cô nàng lớn như vậy
nhưng đây là lần đầu tiên đến nơi như thế này ngồi ăn nên trong thâm tâm
có chút sợ hãi. Nhất là nhìn bàn bên cạnh những gã đàn ông vén tay áo lên,
bụng rất to nhìn cô nàng bằng ánh mắt khác lạ.

Một ông chú dáng vẻ thảm hại còn để mái tóc bổ luống định làm còi thổi
vang, bàn tay to đang đặt trên môi thì bị người đàn ông trung niên nhã nhặn
bên cạnh gã hất ra. Người đàn ông nhã nhặn cũng là người duy nhất không
mặc áo khoát, bên trong còn mặc một chiếc sơ mi trắng, càng có vẻ khác
biệt so với những người trên chiếc bàn kia.

Gã liếc nhìn ông chú dáng vẻ thảm hại, khẽ nói một câu:

- Cáp Mô, ngồi yên một chút đi, đừng mới đến đã vạch áo cho người xem
lưng.

Người đàn ông dáng vẻ thảm hại bị gọi là Cáp Mô ngượng ngùng cười
cười, cầm lên xâu thận dê lên ăn ngấu nghiến ngon lành, cũng không nhìn
bọn người Cường Tử lần nào nữa chỉ nói thầm:

- Ăn gì bổ nấy, lát nữa gọi thêm mười xiên nữa.

Ngược lại có một thanh niên còn rất trẻ khoảng chừng hai mươi ba hai bốn
gì đó, tướng mạo anh tuấn có phần ôn nhu uống một ngụm bia đưa mắt
nhìn thoáng qua Bùi Nhượcc, ánh mắt là lạ.

Cường Tử cảm thấy tầm mắt của người trẻ tuổi kia nhìn sang, có lẽ anh ta
thấy hắn có mái tóc dài bạc trắng rất chói mắt, người đó lại nhìn hắn một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.