ÁC BÁ - Trang 428

lần nữa sau đó lại cúi đầu uống rượu không có biểu hiện gì không lễ phép
cả. Cường Tử cười khẽ một tiếng nói thầm một câu "thích không dám làm,
đồ bỏ đi".

Hắn nói rất nhỏ, hai bàn cách nhau không gần, tiếng người ăn uống nói
chuyện ồn ào Cường Tử khẳng định tên kia không nghe thấy. Nhưng khi
hắn vừa dứt lời, người thanh niên trẻ tuổi kia ngẩng đầu lên ánh mắt hiện
lên tia nhìn lạnh lẽo, khóe miệng lơ đễnh hếch lên.

Người đàn ông nhã nhặn vỗ nhẹ vào vai người thanh niên trẻ tuổi, nhỏ
giọng nói:

- Báo Tử, nhiều một việc không bằng bớt đi một việc.

Người thanh niên được gọi là Báo Tử liếc nhìn người đàn ông nhã nhặn với
ánh mắt vô tội ủy khuất. Người đàn ông hiền lành cười cười đưa cho Báo
Tử điếu thuốc nói:

- Trong mấy người đó ít ra có hai người là cao thủ rồi, nếu có gì xảy ra
ngay cả ta cũng chưa chắc đánh lại. Cậu nhịn đi, những người này lai lịch
không rõ ràng không nên trêu chọc.

Báo Tử kinh ngạc nhìn người đàn ông nhã nhặn nói:

- Bát Bách thúc chắc chứ?

Người đàn ông hiền lành được gọi là Bát Bách thúc xoa đầu Báo Tử nói:

- Cậu để tôi nói bao nhiêu lần nữa đừng gọi là Bát Bách thúc nữa.

Báo Tử vuốt đầu ủy khuất nói:

- Vậy cháu phải gọi là gì, người trong thôn đều gọi vậy cả.

Chú Bát Bách vỗ vỗ đầu gã nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.