ÁC BÁ - Trang 88

Tiêu Lôi vỗ vỗ vai của hắn ý bảo hắn cứ ngồi xuống sau đó nhìn Chu Bách
Tước gật đầu. Chu Bách Tước đến ngồi ghế salon đối diện Tiêu Lôi, chỉ
ngồi nhìn Cường Tử cũng không nói gì. Ánh mắt ông ta mờ mờ mịt mịt,
không buồn không vui, thậm chí Cường Tử có thể cảm giác được trong ánh
mắt của Chu Bách Tước thì hắn, chén nước trên bàn, ấm trà, thậm chí
móng tay hay đao cũng không có gì khác biệt. Ánh mắt ông ta tựa như
không phải cái nhìn của người sống hay bất cứ một vật sống nào. Trong
nháy mắt Cường Tử cảm giác hắn như một đôi tất, một quần lót hay một
cuộn giấy vệ sinh.

Tiêu Lôi ôm vai Cường Tử ngồi trên ghế salon nói:

- Sự tình có chút thay đổi, con là sinh viên mới chuyển đến nên ký túc xá
chưa giải quyết được cho nên trước hết con cứ ở đây, sau này anh ta sẽ làm
tài xế cho con, hàng ngày chịu trách nhiệm đưa đón con đến trường.

Cường Tử có chút nghi hoặc nhìn qua Tiêu Lôi, hắn lấy gói thuốc từ trong
túi ra đốt một điếu nói:

- Chú Lôi à, con mua xe đạp rồi.

Sau đó hắn đưa cho Chu Bách Tước một điếu, Chu Bách Tước do dự một
chút nhận lấy đặt lại trên bàn cũng không nói gì.

Tiêu Lôi vừa cười vừa nói:

- Xe đạp không được, từ trường về nhà phải đi đến bốn tiếng, nếu con trọ ở
gần trường một tuần hoặc một tháng về một lần cỡi xe đạp cũng không sao
nhưng nếu mỗi ngày đều cỡi xe đi như thế thì ta không yên tâm.

Cường Tử còn muốn nói thêm nhưng Tiêu Lôi đã khoát tay nói:

- Cứ định vậy đi, chuyện này không đề cập đến nữa, còn có một chuyện
chưa nói với con.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.