Trên đời này, làm gì có tiểu cô nhà nào giống như nàng mọi chuyện
trong phủ đều quản giữ chặt trong tay, làm cho đương gia chủ mẫu là nàng
đây cũng khó nhúng tay vào?
Quả nhiên là có nương sinh không có nương giáo ( yul: nghĩa là đẻ mà
không dạy)lên không được mặt bàn.
-Thiếu Phu nhânlão nô thật oan uổn!
Tề ma ma đi theo nàng gả vào Bạch Phủ, liền phụ trách quản lý chuyện
bên người nàng, tình hình Bạch phủ như thế nào, đều nắm rõ trong lòng bàn
tay, nên hoàn toàn hiểu được cảm giác của phu nhân nhà mình.
Nàng buông y phục, đi đến bên cạnh Đồ thị, vỗ lưng nàng trấn an, nhẹ
giọng khuyên nhủ:
-Trong lònglão nô tiểu thư rất quan trọng, lão nô có chết cũng không
phản bội tiểu thư. Có thể là do tiểu thư gả vào Bạch phủ đã hơn một năm,
mà bụng còn chưa có động tĩnh. Phía trên tiểu thư không cóbà bà ( Yul: mẹ
chồng), nhưng hoàng hậu nương nương lại coi cô gia như nhi tử mà thương
yêu,nếu cứ tiếp tục không có tin tức như vậy, trong cung sớm muộn gì cũng
sẽ ban thưởng thị thiếp cho cô gia. Vị ở Ánh Hà hiên mặc dù tính nết không
tốt, nhưng vẫn luôn thiên vị người, tiểu thưhãy tốn một ít tâm tư, dụ dỗ
nàng ta thật tốt, nàng ta sẽ giúp tiểu thư dạy dỗ đuổi cái đám quyến rũ chủ
tử. Có như vậy, mới không làm hỏng thanh danh của tiểu thư.
Lúc khuyên bảo Tề ma ma gọi nàng là tiểu thư như lúc chưa xuất giá,
làm cho Đồ thị nhận thấy sự thân cận và tri kỷ.
Nói đến con nối dòng, tâm tình Đồ thị liền suy sụp, nhịn không được
liền đỏ mắt, quên cả chuyện mình đang tức giận Bạch Thanh, nhìn hướng
Tề ma ma nói: