Hắn lắp bắp nhìn bọn họ, đã có quyết định, nhưng lại không nói ra
miệng được.
Đến lúc này, Bạch Triệt cuối cùng cũng hiểu vì sao lúc hoàng thượng đề
cập tới Đồ Kinh Bình, luôn sẽ lộ ra một cổ hơi thở tức giận.
Thường ngày, hắn còn không có phát giác nhạc phụ đại nhân tính tình lại
là như thế, bình thường hắn làm việc, cũng là mạnh mẽ vang dội, rất có thủ
đoạn.
Nào biết đối mặt thân nhân, lại đột nhiên biến thành bộ dạng không quả
quyết như vậy, quả thực giống như là thay đổi thành một người khác.
Cũng khó trách, hoàng thượng lại nói người này khó làm lên đại sự.
Kỳ thật, nói cưng chiều khuê nữ, trong khắp kinh thành, có nhà nào vượt
qua được Bạch gia.
Nhưng mà, bọn họ cưng chiều, chính là quang minh chính đại sủng ái,
che chở, mặc dù Bạch Thanh tính tình có không tốt hơn nữa, làm người
ngoài phiền chán, bọn họ vẫn sẽ bao che khuyết điểm, căn bản không sợ hãi
người ngoài nghị luận, cũng không lo lắng chuyện này sẽ phá hư danh tiếng
Bạch gia.
Không giống Đồ Kinh Bình, vừa nghĩ duy trì gia tộc danh dự, lại không
thể để nữ nhi cùng điệt nhi chịu tội, đến cùng lại là hai bên khó xử, hạ
không được quyết tâm.
- Khụ khụ...
Bạch Triệt ho khan hai tiếng, ý tứ bức bách thúc giục nói:
- Canh giờ không còn sớm! Đồ đại nhân vẫn là sớm hạ quyết định mới
tốt!