ÁC ĐỘC NỮ PHỤ TRÙNG SINH - Trang 468

lại.

Bất quá là từ hôn mà thôi, bọn họ sao có thể ngoan độc như thế, chẳng

những muốn đẩy hắn vào chỗ chết, ngay cả gia tộc của hắn cũng không bỏ
qua? Chỉ vì thanh danh của một người là Bạch Thanh mà thôi, lại muốn
dùng mệnh của mấy ngàn nhân khẩu trong gia tộc hắn để đổi.

Đến lúc này, hắn còn tưởng rằng mọi chuyện đều là Tiếu Túc cùng Bạch

Triệt làm ra, vì muốn giữ thanh danh cho Bạch Thanh sau khi từ hôn, đã
nghĩ hết biện pháp để mưu hại hắn, trong lòng thật sự rất hận.

Nhưng mà đang ở ngự tiền, dù có hận cách mấy hắn cũng không thể

biểu lộ ra, chỉ phải đè ép tính tình, dập đầu khẩn cầu nói:

- Hoàng thượng, Bạch đại nhân, Tiếu đại nhân, là ta có tội, vì đã ái mộ

Bạch tiểu thư, đến nổi không thể tự kềm chế, muốn che dấu việc mình đã
sớm có thê thất, mà lừa gạt hoàng thượng, tội đáng chết vạn lần. Nhưng mà,
ai làm người đó gánh, tội lỗi của thần không cần liên lụy đến người vô tội,
thỉnh cầu hoàng thượng minh xét khai ân, tha cho người trong gia tộc Viên
thị của thần.

Đã bị bức đến đường cùng, hắn ngược lại thống khoái nhận lấy tội danh

khi quân, lý do thoái thác cũng hợp lý vô cùng, chỉ vì còn trẻ mà đã quá ái
mộ nên mới tạo ra sai lầm, lại nguyện một mình gánh chịu, chỉ cầu không
liên lụy người khác, cũng coi như là quân tử.

Bạch Triệt, Tiếu Túc thấy hành vi của hắn như thế, trong lòng thật sự rất

tức giận, nhưng mà bọn họ cũng không có lên tiếng, chỉ quay đầu nhìn
Hưng Khánh Đế, chờ đợi quyết định của hắn.

Kỳ thật bọn họ cũng không hiểu được, Hưng Khánh Đế rốt cuộc là đang

bán cái gì, đã là chuyện của trăm năm trước, Viên gia cũng chưa từng làm
chuyện gì uy hiếp đến hoàng quyền, nếu theo tính tình của hoàng thượng,
phải không để ý tới mới đúng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.