Lúc Bạch gia xảy ra chuyện hắn sớm nhận được tin tức, nhưng bởi vì
Bạch thái phó vẫn đối xử lạnh nhạt xa cách với thống lĩnh của bọn họ.
Cho nên hắn không thèm quản, còn chờ Bạch phủ bị chê cười, ai ngờ
Nhan tiểu thư chạy tới cứu người.
Sau đó còn gọi hắn qua tức giận thoá mạ, còn nói thống lĩnh trở về sẽ
cáo trạng.
Lão đại trước khi rời kinh, nhiều lần dặn hắn phải nhìn chằm chằm trị an
kinh thành, đã phạm sai lầm một lần, mấy ngày nay đã nghĩ phải lập công
chuộc tội, lúc này cơ hội đã đưa đến cửa, hắn đương nhiên sẽ không bỏ qua!
Nghe nói cận vệ doanh hao phí cả ngày mới tìm kiếm được một chút
tung tích.
Vậy mà không thể đem Ký Vương an toàn cứu ra ngoài, Cốc thống lĩnh
còn chạy vào cung cầu hổ trợ.
Bất quá là hai cái tiểu mao tặc (trộm vặt), hắn có mấy trăm tinh binh,
chẳng lẽ còn bắt không được sao?
Kiêu kỵ binh oai vũ, không người nào dám xúc phạm, cho dù Cốc thống
lĩnh đã phân phó, cận vệ doanh vẫn chỉ có thể trơ mắt nhìn bọn họ chen
chúc tiến vào cẩm tú đường chật hẹp, cậy mạnh đá văng cửa lớn, trực tiếp
xông vào bên trong viện.
Rơi vào đường cùng, đành tạm thời đem mệnh lệnh của Cốc thống lĩnh
để qua một bên, đi sau lưng Kiêu kỵ binh vọt vào trong.
Nho nhỏ cái sân, lại bị hai doanh gần ngàn binh sĩ xông vô chật như nêm
cối.