ÁC ĐỘC NỮ PHỤ TRÙNG SINH - Trang 725

Cũng chưa kề môi gắn bó như lúc này, nàng đã quên nàng là người từng

trải, lúc này bị Tiếu Túc khinh bạc, lại giống như tiểu cô nương chưa trải sự
đời, tâm đập “Bang bang”, giống như muốn nhảy khỏi lồng ngực.

Thấy nàng tức giận, Tiếu Túc cầm chặt tay nàng, dùng khí lực khống

chế không cho nàng giãy ra. Giọng nói ôn nhu lải nhải:

- Là ta càn rỡ, là ta không tốt, nàng đừng tức giận. Thanh nhi, nàng

không biết, lúc bị thương hôn mê, ta cảm thấy cả người cùng ý thức đều
muốn tách rời khỏi thân thể, dù ta muốn quay trở về cũng không được. Ta
rất lo lắng, lo lắng ta không thể trở về, không thể tỉnh lại, nên làm cái gì bây
giờ? Sau đó ta nhìn thấy nàng, nàng trốn trong góc phòng, cúi đầu, không ai
nhìn thấy biểu tình trên khuôn mặt nàng, nhưng ta nhìn thấy. Nàng rơi lệ,
nàng thương tâm, vì luyến tiếc ta rời đi, đúng không? Ngay lúc đó, ta tự nói
với chính mình, nhất định phải kiên trì, nhất định không thể chết, ta muốn
sống, muốn thú nàng làm thê, đối xử tốt với nàng cả đời. Sau đó, nàng lấy
tiên dược ra, rồi cho phương thuốc, cứu sống ta. Nhưng lúc ta tỉnh lại,
không có nhìn thấy nàng. Thanh nhi, ta sợ hãi, lúc ở Nam Tầm, ta nhận
được tin tức, bá phụ muốn gả nàng cho người khác, ta sợ trở về trễ, một lần
nữa lại trơ mắt nhìn nàng cùng nam nhân khác đính ước, sau đó nhìn nàng
gả cho người khác. Ta chịu không nổi, nếu nàng thật sự muốn gả cho người
khác, vậy chờ ta chết rồi hãy tái giá, được không?

Nói xong, hắn gần như là khẩn cầu nhìn nàng cầu nàng cho hắn một cái

hứa hẹn.

Nghe hắn bộc bạch, khuôn mặt Bạch Thanh đã đỏ rực, né tránh không

dám nhìn hắn, bàn tay từ từ nắm lại tay hắn, cùng mười ngón tay đan xen
vào nhau, thật chặt không có một khe hở.

Nắm chặt bàn tay, bên nhau tới già!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.