ÁC MỘNG 3096 NGÀY - Trang 109

tôi váng lên. Hoặc hắn sẽ tự tiện xông vào hầm và trừng phạt tôi
bằng cách tước hết những thứ mà tôi nâng niu: sách, băng video và
thức ăn. Tôi phải tỏ ra thành khẩn về sai phạm của mình, đối với
mọi khoảnh khắc diễn ra trong hầm, cho dù nhỏ nhặt đến đâu. Cứ
như thể lúc nào tôi cũng có điều gì đó phải che giấu hắn.

Một chiêu trò nữa để đảm bảo tôi luôn cảm thấy bị kiểm soát

hoàn toàn là hắn không gác máy ở trên nhà. Khi ấy, ngoài tiếng
quạt vù vù, cái âm thanh méo mó và ầm ĩ không thể chịu nổi của
tiếng nhiễu liền xộc vào căn buồng giam, lấp đầy từng ngóc
ngách không gian và khiến tôi cảm nhận được sự hiện diện của hắn

từng góc phòng nhỏ hẹp.

Hắn có mặt. Mọi lúc. Hắn thở ở đầu dây bên kia. Hắn có thể

rống lên bất kỳ lúc nào, và tôi sẽ rúm người lại, mặc dù lúc nào tôi
cũng dè chừng chuyện đó. Không có cách nào để thoát khỏi giọng nói
của hắn.

Ngày hôm nay tôi không ngạc nhiên gì về chuyện lúc ấy tôi tin

rằng hắn có thể nhìn thấy tôi trong hầm. Dù gì, tôi cũng chẳng
biết được hắn có lắp camera hay không. Tôi cảm thấy bị theo dõi
từng giây trong ngày, ngay cả khi đang ngủ. Có lẽ hắn đã gắn
camera tầm nhiệt để có thể theo dõi tôi ngay cả khi tôi đang nằm
trên đệm trong bóng tối đen như mực. Ý nghĩ đó làm tôi đờ người ra
và tôi còn gần như không dám trở mình trong lúc ngủ đêm. Còn ban
ngày, tôi ngó nghiêng cả chục lần trước khi đi vệ sinh. Tôi không
biết liệu hắn có nhìn mình hay không - và liệu có cả những người
khác nữa hay không.

Trong cơn sợ hãi đến choáng ngợp, tôi bắt đầu lục soát cả căn

hầm để tìm những cái lỗ nhìn trộm hoặc camera, mà lúc nào bụng dạ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.