ÁC MỘNG 3096 NGÀY - Trang 176

đã được xây dựng theo hình mẫu những vị thần Ai Cập chuyên săn
tìm các chàng trai để mượn xác. Họ xâm nhập vào cơ thể qua miệng
hoặc gáy và sống cộng sinh trong cơ thể, cuối cùng hoàn toàn
chiếm lĩnh xác thân. Những vị thần này có một viên ngọc đặc biệt
dùng để buộc con người phải quỳ xuống và sỉ nhục họ.” Ta là một vị
thần Ai Cập,” Priklopil đã nói với tôi như thế một ngày kia trong
hầm. “Mày phải làm theo từng lời của tao.”

Thoạt tiên tôi không biết được liệu đây là một trò đùa quái gở hay

hắn đang dùng loạt phim truyền hình yêu thích của tôi để sỉ nhục
tôi thêm nữa. Tôi ngờ rằng hắn quả thật đang nghĩ mình chính là
một vị thần, trong thế giới hoang tưởng kỳ quặc mà tôi chỉ có một
vai trò duy nhất là kẻ bị áp chế, để hắn cảm thấy cao ngạo.

Sự liên tưởng đến các vị thần Ai Cập làm tôi hoảng sợ. Dù sao đi

nữa, đúng là tôi đang kẹt dưới lòng đất như thể đang ở trong một cái
quách; bị chôn sống trong một căn phòng mà cũng có thể trở thành
lăng mộ của tôi. Tôi đã sống trong một thế giới hoang tưởng đến
mức bệnh lý của một kẻ thái nhân cách. Nếu không muốn đánh
mất chính mình hoàn toàn, tôi phải can dự càng nhiều càng tốt
vào việc tạo dựng môi trường của tôi. Nhớ lại lúc hắn muốn tôi gọi
là “thầy”, phản ứng của hắn đã khiến tôi nhìn ra rằng mình
không chỉ là một con tốt đối với hắn, mà tôi cũng có những
phương tiện khiêm tốn của riêng mình để ấn định các ranh giới.
Giống như hắn đã khơi một vết thương trên người tôi, mà suốt
nhiều năm hắn vẫn bôi thuốc độc vào, về chuyện bố mẹ đã bỏ
tôi trong cơn hoạn nạn, tôi cảm thấy mình cũng có vài hạt muối
trong tay để làm đau hắn.

“Gọi ta là ‘Chúa tể’, hắn ra lệnh. Thật là dị hợm khi Priklopil, kẻ

nắm ưu thế quyền lực thật hiển nhiên, lại lệ thuộc đến thế vào

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.