ÁC MỘNG 3096 NGÀY - Trang 178

chiến đấu để giành quyền lực như thể trong một cuộc chiến. Tôi ở
vào thế yếu khi hắn nhục mạ và ngược đãi tôi theo ý hắn. Tôi ở
vào thế yếu khi hắn nhốt tôi, cúp điện và sử dụng tôi như lao
động khổ sai. Nhưng về khía cạnh kia thì tôi đương đầu ngang hàng
với hắn. Tôi gọi hắn là “tội phạm” khi hắn muốn tôi gọi hắn là
“Chúa tể.” Đôi khi tôi gọi hắn là “cưng” hoặc “người yêu dấu” thay
vì “Chúa tể” để cho thấy sự lố bịch của tình cảnh mà cả hai đang rơi
vào. Và lần nào hắn cũng trừng phạt tôi về chuyện đó.

Để giữ được cách hành xử nhất quán đối với hắn trong suốt

toàn bộ thời gian bị cầm tù, tôi đã phải bỏ ra không biết bao nhiêu
công sức. Luôn luôn phản kháng. Luôn luôn từ chối. Luôn luôn tự vệ
trước những lần bị bạo hành và luôn luôn điềm tĩnh giải thích với
hắn rằng hắn đã đi quá xa và không có quyền đối xử với tôi như
thế. Thậm chí vào những ngày mà tôi buông xuôi và cảm thấy hoàn
toàn vô dụng, tôi cũng không cho phép mình để lộ ra bất kỳ một
nhược điểm nào. Vào những ngày như vậy, tôi tự nhủ với lòng mình
rằng theo góc nhìn con trẻ của tôi, tôi đang làm điều đó cho hắn.
Để cho hắn không trở thành một kẻ độc ác hơn. Cứ như thể trách
nhiệm của tôi là ngăn chặn không để cho hắn rơi hoàn toàn xuống
vực sâu luân lý.

Mỗi khi hắn bùng phát cơn thịnh nộ, thượng cẳng tay hay hạ cẳng

chân với tôi, tôi chẳng có thể làm gì được. Tương tự, tôi cũng chẳng
thể nào làm gì được khi bị cưỡng bức lao động, bị nhốt hoặc bị bỏ đói
và hành hạ trong khi đang lau dọn nhà cửa. Sự áp bức này chính là
bối cảnh sống của tôi; nó đã gắn liền với thế giới của tôi. Cách
duy nhất để tôi đối mặt là tha thứ cho hắn về sự thái quá. Tôi đã
tha thứ cho hắn về chuyện bắt cóc tôi và tôi đã tha thứ cho hắn
mỗi lần hắn đánh đập và hành hạ tôi. Hành động tha thứ này mang

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.