ÁC MỘNG TRONG ĐÊM - Trang 218

Chế độ ẩm thực này đã phá hỏng nước da của anh ta và đem đến cho anh ta
một vẻ thù địch trống rỗng.

Dẫu vậy, tôi vẫn đi theo khi Quý ông Quàu Quạu dẫn Deborah tới một

phòng họp ở đằng sau tòa nhà. Tại đó có một chiếc bàn dài bằng gỗ sồi với
mười chiếc ghế tựa lưng cao màu đen kê giữa phòng, trong góc có một bàn
làm việc với một bộ máy tính và vài thiết bị nghe nhìn. Trong lúc Deb và
anh bạn trẻ mặt đầy mụn của cô ngồi xuống, bắt đầu cau mày nhìn nhau, tôi
tha thẩn bước tới chỗ cái bàn làm việc. Một giá sách nhỏ được kê dưới cửa
sổ bên cạnh bàn. Tôi nhìn ra ngoài qua cửa sổ. Gần như ngay phía dưới
mình, tôi có thể thấy đám phóng viên mỗi lúc một đông đang bu lại cũng
như những chiếc xe tuần cảnh lúc này đang đậu quanh khung cửa nơi
chúng tôi đã đi vào cùng Steban.

Tôi nhìn sang giá sách, thầm nghĩ có thể dọn một khoảng trống nhỏ và

tựa lưng vào đó, thoải mái lánh xa cuộc tra hỏi. Trên nóc giá sách có một
chồng cặp tài liệu, đặt trên cùng là một vật thể nhỏ màu xám. Nó vuông
vắn, trông có vẻ như làm bằng nhựa. Một sợi dây đen chạy từ vật thể này
tới sau bộ máy tính. Tôi nhấc nó lên để di chuyển.

“Này!”, anh chàng ngốc cau có nói. “Đừng có động đến cái webcam!”
Tôi nhìn Deb. Cô nhìn lại tôi, tôi dám thề hai lỗ mũi cô xì hơi ra như một

con ngựa đua tại cổng xuất phát vậy. “Cái gì?”, cô em tôi khẽ nói.

“Tôi đã chỉnh nó hướng xuống lối vào”, anh ta nói. “Bây giờ, tôi sẽ phải

chỉnh lại. Trời ạ, sao các người cứ phải động chạm vào đồ của tôi vậy
chứ?”

“Anh ta nói là webcam”, tôi nói với Deborah.
“Một máy quay”, cô nói với tôi.
“Phải.”
Cô em tôi quay sang chàng Hoàng tử hào hoa trẻ tuổi. “Nó vẫn bật chứ?”
Anh ta há hốc mồm nhìn cô, vẫn tiếp tục tập trung duy trì vầng trán cau

có hết sức chính đáng của mình. “Cái gì?”

“Cái máy quay”, Deborah nói. “Nó hoạt động chứ?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.