ÁC MỘNG TRONG ĐÊM - Trang 26

“Tại sao tôi lại không thể ở đây được, Vince?”, tôi hỏi lại, làm ra vẻ bực

mình. “Đây là hiện trường một vụ án, phải không nào?”

“Anh phụ trách phát hiện vết máu”, anh ta nói, rồi ném đi thứ vừa ngắm

nghía và chuyển sang tìm kiếm thứ khác.

“Tôi biết chứ.”
Anh ta nhìn tôi với nụ cười giả tạo tươi tắn nhất của mình. “Ở đây chẳng

có tí máu nào cả, Dex.”

Tôi thấy ngạc nhiên. “Thế là sao?”
“Chẳng có vết máu nào ở bên trong, bên ngoài hay gần kề cả, Dex.

Không có vết máu nào hết. Điều kỳ quái nhất anh từng được thấy qua”, anh
ta nói.

Không có vết máu nào hết. Tôi có thể nghe thấy những từ đó lặp đi lặp

lại trong đầu mình, lần sau to hơn lần trước. Không có vết máu dinh dính,
nóng hổi, nhem nhuốc, đáng sợ nào cả. Không một giọt. Không một vết.
KHÔNG HỀ CÓ MÁU.

Tại sao tôi lại không nghĩ tới điều đó chứ?
Nghe giống như mảnh ghép còn thiếu của một thứ mà trước đây tôi

không hề biết là chưa hoàn chỉnh.

Tôi không giả bộ mình hiểu điều đó có nghĩa là gì với Dexter và máu.

Chỉ nghĩ tới điều đó thôi cũng đủ làm răng tôi nghiến chặt - ấy vậy mà, nói
cho cùng, tôi đã lấy nó làm sự nghiệp, làm chủ đề nghiên cứu, một phần
công việc thực sự của mình. Rõ ràng có điều gì đó rất bí hiểm đang diễn ra,
nhưng tôi cảm thấy có chút khó khăn để lưu tâm. Tôi dù gì vẫn là tôi, đó
chẳng phải là một đêm thật thú vị khi chặt một gã sát hại trẻ con ra từng
khúc sao?

Nhưng chuyện này...
“Không sao chứ, Dexter?”, Vince hỏi.
“Tôi đang bị ấn tượng ”, tôi nói. “Hắn làm chuyện đó thế nào?”
“Còn tùy.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.