ÁC MỘNG TRONG ĐÊM - Trang 30

“Ý anh nói ‘chúng ta’ là sao, chàng trai da trắng?”, anh ta hỏi. “Chúng ta

chẳng có vết máu nào ở vụ này cả. Anh bạn thất nghiệp rồi.”

“Tôi đã nghe qua rồi.” Tôi ngồi xổm xuống cạnh anh ta. “Chuyện này đã

được thực hiện tại đây, hay chúng chỉ được ném vào đây thôi?”

Anh ta lắc đầu. “Khó nói lắm. Người ta đổ thùng rác này hai lần mỗi

tuần - có lẽ mấy cái túi đã nằm đây hai ngày rồi.”

Tôi nhìn quanh bãi để xe, rồi ngước lên mặt tiền lở lói của Calcique.

“Thế còn nhà trọ thì sao?”

Angel nhún vai. “Bọn họ vẫn đang kiểm tra, nhưng tôi không nghĩ bọn

họ sẽ tìm thấy gì. Những lần khác, hắn chỉ đơn giản là dùng một thùng rác
xách tay. Hừm”, anh ta đột nhiên bật ra một tràng.

“Cái gì?”
Anh ta dùng một cái bút chì để vén túi đựng rác ra. “Nhìn qua vết cắt kia

xem.”

Khúc cuối của một cẳng chân bị cắt lìa lộ ra, trông nhợt nhạt và đượm vẻ

chết chóc dưới ánh mặt trời. Khúc cẳng chân kết thúc ở cổ chân, phần bàn
chân đã bị cắt lìa một cách gọn ghẽ. Trên đó còn lưu lại một hình xăm con
bướm nhỏ, một bên cánh đã bị cắt rời đi cùng với bàn chân.

Tôi huýt sáo. Gần như là giải phẫu vậy. Gã này đã thực hiện công việc

rất chu đáo - tốt chẳng kém gì so với khả năng tôi có thể làm. “Rất sạch
sẽ”, tôi nói. Quả đúng vậy, thậm chí không chỉ ở mức độ gọn ghẽ của vết
cắt. Tôi chưa bao giờ nhìn thấy xác thịt đã chết trông sạch sẽ, khô ráo, gọn
gàng đến thế. Quả là một kỳ quan.

“Quỷ tha ma bắt với thứ sạch sẽ của anh bạn đi”, anh ta nói. “Vẫn chưa

kết thúc đâu.”

Tôi đưa mắt nhìn qua người anh ta, ngó sâu hơn một chút vào trong túi

đựng rác. Không có gì động đậy trong đó. “Với tôi, trông có vẻ thực sự kết
thúc rồi đấy, Angel.”

“Nhìn đi”, anh ta nói. Rồi mở một túi đựng rác khác. “Cái chân này hắn

đã chặt ra thành bốn mảnh. Gần như thể có dùng đến thước kẻ hay thứ gì

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.