ÁC MỘNG TRONG ĐÊM - Trang 63

“Chú bị nôn khi xem phim thật sao?”, Cody hỏi.
“Cody”, Astor nói.
“Có đúng thế không?”, cậu nhóc khăng khăng gặng hỏi.
“Không”, tôi nói. “Nhưng chú thường thấy buồn nôn.”
“Đi thôi”, Rita nói, hối hả bước vào và cúi xuống dành cho mỗi đứa con

một nụ hôn lên má. “Hãy nghe lời Alice. Lên giường đi ngủ lúc chín giờ.”

“Mọi người sẽ về chứ?” Cody hỏi.
“Cody! Tất nhiên mẹ sẽ về”, Rita trả lời.
“Ý con là chú Dexter cơ”, Cody tiếp tục.
“Lúc đó, cháu đã ngủ rồi”, tôi nói. “Nhưng chú sẽ vẫy tay chào cháu,

được chứ?”

“Cháu sẽ không ngủ”, cậu bé nói dứt khoát.
“Vậy thì chú sẽ ghé qua và chơi bài với cháu”, tôi nói.
“Thật chứ?”
“Chắc chắn rồi. Chơi poker tiền thật. Ai thắng sẽ phải giữ ngựa.”
“Dexter!” Rita chen vào, nhưng vẫn mỉm cười. “Con sẽ đi ngủ, Cody.

Tạm biệt các con. Hãy ngoan nhé.” Và cô nàng cầm lấy tay tôi, dẫn ra
ngoài cửa. “Thành thực mà nói”, cô lẩm bẩm. “Cả hai đứa đều thích mê
anh.”

Bộ phim cũng chẳng có gì đặc sắc. Tôi cũng không thực sự muốn nôn,

nhưng gần như quên sạch nội dung của nó khi chúng tôi dừng lại ở một
quán nhỏ tại South Beach để uống một ly muộn cho buổi tối. Đó là ý tưởng
của Rita. Cho dù đã sống tại Miami phần lớn cuộc đời, cô nàng vẫn nghĩ
South Beach thật hấp dẫn và cuốn hút. Có thể tất cả là từ những chiếc giày
trượt gắn bánh xe Rollerblade. Hoặc có thể cô nàng nghĩ bất cứ nơi nào đầy
ắp những kẻ có phong cách xấu xa đến thế đều hấp dẫn cuốn hút.

Dù thế nào đi nữa, chúng tôi phải đợi hai mươi phút để có được một cái

bàn nhỏ, sau đó ngồi xuống đợi thêm hai mươi phút nữa để được phục vụ.
Tôi không hề bận tâm. Tôi thích thú quan sát những gã ngu ngốc tốt mã
nhìn ngó nhau. Một môn thể thao thị giác tuyệt vời.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.