ÁC NHÂN THÀNH ĐÔI - Trang 1017

”Ngươi làm ra những chuyện thiếu đạo đức, không có tình người. Ta

không muốn phán xét bất cứ cái gì, ta cũng không phải thẩm phán, nhưng
người đã dám hạ độc ngoại tổ phụ, cầm tù nhị vị lão nhân, người làm con
như ngươi dám hạ độc thủ, vì cái gì ta không dám? Đánh ngươi một chút
thì có sao? Rút da lột gân cũng là tội ngươi phải chịu.

Đổng Minh Đức co rụt lại, không thể tin được chỉ một chút thời gian

thế nhưng lại để cho nàng biết được chuyện mà hắn sợ nhất khi để người
ngoài biết đến.

”Ta là đại phu, nếu chỉ một mình ta thì để biết được chuyện ngươi hạ

độc thì quả thật không dễ, ngươi cũng sẽ không yên tâm khi cho ta một
mình đi gặp nhị lão như vậy, nhưng ngươi không biết là, bên cạnh ta có một
người chuyên điều chế độc dược, chỉ cần ngửi mùi, cũng có thể biết được
ngoại tổ phụ đang trúng độc gì, không cần dùng giải dược để uy hiếp ta,
tam cữu đã sớm đánh tráo độc dược của ngươi, chính vì lo lắng có một
ngày ngươi đem chuyện độc dược ra để uy hiếp, không thể tưởng tượng
được có phải hay không? Các ngươi ngàn phòng, vạn phòng bao nhiêu năm
cũng không ngờ được tam thúc có thể đánh tráo độc dược dưới mí mắt các
ngươi, bằng không, ngoại tổ phụ đã sớm bỏ mình từ bốn năm trước, Đổng
Minh Húc, người như ngươi, thiên lý khó dung!”

”A ngao nga a ngao nga...”

”Ngươi muốn nói cái gì cũng đều đã muộn, ta không cần biết, Đổng

gia cũng không cần quan tâm, mang người đi đi, đây là thái độ của Đổng
gia, thỉnh quan phủ nghiêm phải theo pháp luật.”

Những người đi theo Đổng Minh Húc đón khách nhân sớm đã bị

chuyện đột nhiên xảy ra dọa ngây người, đợi đến khi bị mang đi mới phản
ứng kịp muốn kêu gào, nghĩ đến kết cục của Đổng Minh Húc ai cũng
không thể bình tĩnh, lúc bị kéo ra ngoài còn tận lực giải thích cho bản thân,
“Thư Tình, Thư Tình, ta là vô tội, ta vô tội...”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.