Ngoài phòng, Thanh Dương Tử đã kiểm nghiệm xong nhóm máu của
sản phụ, bắt đầu quét mắt một còng, cuối cùng ánh mắt dừng ở trên người
nam nhân sắc mặt sốt ruột, “Người nhà?”
Lưu công tử sững sờ một chút, vội vàng gật đầu, “Ta là trưởng tử Lưu
gia Lư Xuân Hiền.”
”Đem mấy vị hạ nhân thân thể khỏe mạnh trong nhà đưa đến, ta muốn
lấy máu truyền cho sản phụ.”
”Được, được, quản gia, nhanh đi.”
Thanh Dương Tử nhắc nhở một câu, “Trong khoảng thời gian ngắn
không có sinh bệnh.”
Quản gia cúi đầu bước nhanh rời đi, dù là hạ nhân bọn họ cũng đều
cảm thấy thiếu phu nhân mệnh khổ, thiếu phu nhân tính tình rất tốt, luôn
luôn đều tạo điều kiên cho bọn họ sống an ổn làm việc, nếu như lại đổi một
người khác sợ là sẽ không được yên tĩnh, cho dù như vậy có phu nhân luôn
luôn bắt bẻ mọi chuyện, tính tình thiếu phu nhân trước giờ cũng không
tranh chấp, nếu thiếu phu nhân không còn, lại cưới vào một phòng sợ là
không biết sẽ náo thế nào, trong phủ cũng sẽ không được an ổn, tất cả hạ
nhân đều ngóng trông thiếu phu nhân có thể qua khỏi
Lưu Thanh Quân đến bên người Thanh Dương Tử, hắn rất thích cái
người nói chuyện không khách khí này, thanh niên này luôn nghe theo lời
Trang đại phu nói, hắn sống vài thập niên, chút ánh mắt ấy vẫn phải có,
thanh niên này ánh mắt trong suốt, bản tính chắc chắn sẽ không kém.
Ừm, tuy rằngcó chút kiêu ngạo.
Chỉ vào thứ bên chân hắn, Lưu Thanh Quân nói: “Cái này ta đã nhìn
thấy ở y quán, dùng để làm cái gì?”