ÁC NHÂN THÀNH ĐÔI - Trang 1129

Nhưng mà Thanh Dương Tử chỉ làm không nói, những người khác

cũng không hiểu vì sao đâu.

”Ngươi, ngươi.” Thanh Dương Tử chỉ vào hai người, “Máu của các

ngươi có thể dùng, đến đây.”

Hai người không biết hắn muốn làm như thế nào, cùng nhau đi đến,

nhìn thấy hắn lấy ra thứ trong hộp lập tức liền muốn chạy.

Quản gia khom người, “Vậy còn cần thêm người không?”

”Kêu mấy người nữa đến để dự phòng.”

”Vâng. Được.”

Nghĩ nghĩ Thanh Duơng Tử tạm thơi vẫn không lấy máu, thời tiết quá

nóng, lấy ra sợ sẽ hư, khi nào dùng thì lấy là được.

Sau đó mọi người đều nhìn hắn lặp lại hành động vừa rồi một lần, sau

đó lưu lại hai người nữa.

Bốn, hẳn là đủ.

Mặt trời ngày càng nóng cháy, một ít người đã đi vào trong phòng, chỉ

dư lại mấy người đang trông chừng bên ngoài.

Lưu Xuân Hiền cũng đứng ngồi không yên đi qua đi lại mấy vòng

quanh sân, Thanh Dương Tử ôm máy ly tâm của hắn không nói lời nào.

Thời gian bỗng như càng lúc càng chậm

Bên trong một mực vẫn không truyền ra động tĩnh, cũng không có

người nào đi ra, Lưu Xuân Hiền thật nhịn không được hỏi Thanh Dương
Tử vẫn đang một mực nhắm mắt dưởng thần, “Thế nào ngay cả một chút
âm thanh cũng không có? Có phải hay không đã...”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.