Trong mắt chúng thần đều có chút hưng phấn, Trang tiểu thư này cuối
cùng là nàng không hiểu hay đã quá hiểu?
Từ trên bàn cầm lấy một quyển tấu chương, “Đây là tấu chương của
bộ lễ trình lên, xin chỉ thị là, trang phục và phục sức của ta phải làm như
thế nào… Chuyện này các ngươi không cần tốn tâm tư, ta chính là ăn mặc
như thế này, cũng không phải không thể ra ngoài gặp người, nghe nói xiêm
y của ta vẫn luôn dùng vải dệt vô cùng tốt, đổi lại là các ngươi làm thì
không nhất định sẽ tốt như vậy.”
“Cái này.” Trang Thư Tình lại cầm lấy một bản tấu chương lên, “Nếu
ban trước còn có thể nói là xin ý kiến của ta, nhưng cái này… Ngô đại
nhân, nếu một ngôi nhà trong kinh bị cháy cũng cần phải tấu lên cho hoàng
thượng thì có phải nhà ai mới sinh, người nhà ai mới chết, hoàng thượng
đều nhất thiết cần phải biết sao?”
Ngô đại nhân bị điểm danh mặt đều đã sắp cúi đến ngực, trong lòng
cảm thấy khó chịu. Hắn viết tấu sớ như vậy đã mười năm, bao nhiêu năm
trước cũng không sao, thế nào hôm này lại không được?
“Cảm thấy ta không có việc gì nên kiếm chuyện sao? Hoặc là, cảm
thấy ta làm như vậy là vì muốn củng cố quyền lực?”
Ném tấu chương lên bàn, Trang Thư Tình giương mắt về phía chúng
thần. “Kỳ thực ta chỉ muốn khiến bản thân ta thoải mái một chút, mong
muốn quyền lực trong tay của các ngươi có thể được vận dụng một cách
triệt để, chuyện gì cũng cần xin quyết định của hoàng thượng cũng không
thể chứng minh được rằng các ngươi có bao nhiêu tôn kính hoàng thượng,
bất quá chỉ là sợ gánh phải trách nhiệm thôi, như vậy, còn cần các ngươi để
làm gì?”
Mấy chục nam nhân trong phòng bị một nữ nhân khinh miệt nói ‘Cần
các ngươi để làm gì?’ cơ hồ nháy mắt liền bị kích động, không kiên nhẫn