Trang tỷ tỷ dạy chohắnnhững thứ này vô cùng quan trọng, lúcnóichuyện,
ánh mắt đềuđangtỏa sáng,hắnnghĩ,khôngmộtai có được phúc khí nhưhắn,
có thể đượcmộtngười như vậy dốc hết lòng dạy dỗ.
Trang Thư Tình kéo chặt lại áo choàng, nhìn về phía đệ đệ cảu mình,
“Đệthìsao? Quan sát thấy được cái gì?”
Trang Thư Hàn mân miệng, “Những khốn khổ của người dân được
miêu tả trong sách vỡ cũngkhôngthể nào bằng được việc tận mắt chứng
kiến, đệ nghĩ, nếu như đệ là chủ phủ kinh hànhthìđệ nên làm thế nào, nếu là
tứ vệ thống lĩnhthìsẽlàm thế nào, hoặc giả như là lục bộthìsao… Nhưng mà
nghĩ tới nghĩ lui, đệ mới pháthiệnrằng, dù là vị trí nàothìđệ cũng khó có thể
hoàn toàn xác định rằng mìnhsẽlàm tốt, thay vì đọc nhiều sách,
cònkhôngbằng ra ngoài quan sát.”
“Đúng làkhônguổng tỷ đệ các đệ ra ngoài quan sát, hai đệ đều học
đượcmộtchút, ngày mai tiếp tụcđi, thái tử, phải ổn định nhân tâm cho tốt,
đây chính là nền móng của đệ.”
Chu Tri Tiếu có chút do dự,hiệntại người giám quốc là Trang tỷ tỷ,
cũng là người trực tiếp ngồitrênvị trí kia, nhưnghắnlại… có phải
haykhôngcó chút quá nhanh?
Nhìn đượcsựdo dự trong mắthắn, Trang Thư tình bật cười, trong lòng
cũng có nhàn nhạt lo lắng, chuyện gì cũng nênnóirõràngmộtchút, dù sao
cũng tốt hơn là dưỡng ra thànhmộtbạch nhãn lang, “Đệ có bản lĩnh,
nếuhiệntại lập tức có thể để đệ thay thế ta ngồi lên vị trí này, ta cầu
cònkhôngđược, cố gắng nỗ lực rèn luyện bản thân, ta ngóng trông ngày kia
có thể tới nhanhmộtchút.”
"Trang tỷ tỷ..."
“Đừng làm nũng.” Trang Thư Tình liếc mắt nhìn đệ đệ, cái liếc mắt
này, bao hàm rất nhiều thư nàngkhôngthểnóithành lời,khôngchỉ lúc này,cho