ÁC NHÂN THÀNH ĐÔI - Trang 1946

”Chúng nó là người bạn mà con tín nhiệm, ngày vui của con, ta cũng

hi vọng chúng nó có thể chứng kiến, đây cũng là muốn cho những người
mang tâm tư muốn hại Đại Chu thấy thế mà kinh sợ, cho dù con và Chỉ Cố
về sau có ở lại kinh thành hay không, thì trận đánh này của Đại Chu nhất
định phải thắng, những mãnh thú này giống như tòa núi lớn để Đại Chu có
thể dựa vào, sau này cho dù con trăm tuổi, nhưng chỉ cần con còn sống, con
vẫn hi vọng Đại Chu sẽ an ổn, như vậy con mới co thể an tâm nhắm mắt…”

”Thư Tình! Hôm nay là ngày đại hỷ, sao con lai có thể nói những lời

này!” Lão phu nhân vừa nóng vừa giận, “Người ta còn phải liều mạng nói
lời cát tường, con ngược, ngay cả vài câu dễ nghe cũng không nói.”

”Vâng vâng vâng, Thư Tình sai rồi, con không nói.”

Ngoài cửa, Đổng Minh Dương lặng lẽ ly khai, hắn vốn cũng là vì

chuyện mãnh thú tụ tập bên ngoài mà đến, cảm thấy cũng không phải quá
tán thành việc chúng nó đến đây ngày hôm nay, nhưng sau khi nghe xong
lời của Thư Tình, hắn cảm thấy dù hắn có nói lời nào cũng đều sẽ dư thừa,
Thư Tình làm việc, trước tới nay chưa từng qua loa bừa bãi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.