như nàng cộng lại cũng không so được với Thư Tình, nàng làm như vậy tất
nhiên là có đạo lý.
Trang Thư Tình cũng cảm thấy Hướng Tả hơi có suy nghĩ quá mức
một chút, nhưng nàng cũng không nghĩ nhiều, lúc chọn mua ba người này
thứ nhất là bởi vì bọn họ trông có vẻ sạch sẽ, thứ hai là bởi vì bọn họ biết
chữ.
Nếu biết chữ đó là người có tri thức, người như vậy có thể nói đạo lý,
nàng chỉ sợ nói với người không hiểu lý lẽ sẽ không nhận biết được người
quan trọng.
Ngẫm lại chính mình đã đọc sách hai mươi mấy năm, nếu dùng thuộc
hạ là người một chữ bẻ đôi cũng không biết, nghĩ như thế nào cũng không
thích hợp.
Chuyện mua xe ngựa đều do Hướng Tả đi xử lý, Trang Thư Tình cuối
cùng cũng đi nhìn thoáng qua, xác định không phải ngựa già bị bệnh liền
sảng khoái trả tiền, bảy mươi hai lượng, đối với một chiếc xe ngựa như vậy
mà nói tuyệt đối là rẻ.
Ngựa là ngựa tốt, bên trong xe ngựa cũng rộng rãi, nhưng mà không
biết vì sao, xe ngựa này nàng cảm thấy có chút quen mắt.
Hướng Tả vô cùng trấn định giải thích, “Tuy không giống như loại xe
tốt nhất, nhưng nhìn qua cũng không sai biệt lắm.”
Trang Thư Tình vén mành cửa sổ lên nhìn xe ngựa lui tới trên đường,
tiếp nhận cái đáp án này.
Hướng Tả nhẹ nhàng thở ra, vì không để chưởng quầy nghi ngờ, ngày
hôm qua hắn nhờ người đem bên trong bên ngoài xe ngựa này đều thay đổi
toàn bộ, không nghĩ tới vẫn khiến chưởng quầy chỉ ngồi một hồi liền cảm
thấy xe ngựa nhìn quen mắt.