ÁC NHÂN THÀNH ĐÔI - Trang 507

”Ta rất vui vẻ.” Bạch Chiêm nâng trà uống một hơi cạn sạch, “Lần đầu

tiên hiểu được bữa cơm gia đình có cảm giác gì.”

”Như thế nào?”

Trong khoảng thời gian ngắn tìm không thấy từ ngữ nào để miêu tả,

Bạch Chiêm đặt tay lên ngực, “Nơi này, thật đầy.”

Trang Thư Tình không hiểu sao hốc mắt lại ẩm ướt, vội nghiêng đầu

nhìn đệ đệ, “Thư Hàn, đệ thì sao? Vui vẻ không?”

”Đệ rất vui.” Trang Thư Hàn nhìn một bàn toàn đồ ăn, “Nhớ năm đó,

chúng ta chỉ có thể ăn cơm thừa canh cặn, để những món ngon nhất lại cho
nương, nương bệnh không thể xuống giường chẳng ai quan tâm, giao thừa
không có đại cát đại lợi, càng không có sủi cảo, trong lòng đệ tức giận,
vụng trộm đi tới sân của Trần thị, thấy bọn họ đang ăn cơm trên bàn lớn,
thịt cá không thiếu thứ gì, trên bàn thật đầy đủ phong phú, một đám người
cười đùa náo nhiệt, Trang Thư Diệu nhìn thấy đệ, hắn càng cố ý cười lớn.”

”Lúc đó nghe âm thanh rộn ràng của đêm giao thừa đệ lại thấy...

Thương tâm.”

Nhớ lại tình cảnh khi ấy, tuy đều không phải tự bản thân trải qua,

nhưng Thư Tình vẫn không nén nổi nước mắt, hai đứa nhỏ ăn chưa no,lo
chưa tới, lại mất đi che chở của mẫu thân, thì sẽ đáng thương đến mức nào,
uống giá ăn sương, một chút đồ ăn cũng không có...

Trang Thư Tình đứng dậy, ôm đệ đệ vào lòng, giống như một năm

trước, chỉ cần hai tỷ đệ ôm chặt, nương tựa nhau thì không gì không thể
vượt qua, nhưng hiện tại vòng tay này không còn sự bi thương, nó giờ là tất
cả yêu thương, tinh tưởng, cổ vũ. Thực tế bất đồng, thương cảm bất đồng,
đã ly khai cả nhà Trang Trạch Lương, có thể làm chủ bản thân, ăn mặc
không lo, tương lai rộng mở, một ngày không xa, những kẻ bội bạc đó sẽ
hối hận.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.