Được, nàng cược một lần, nàng không tin mình lại thua kém Trang
Thư Tình, nàng sẽ đoạt trái tim Bạch công tử từ trên tay nàng ta.
”Vì công tử, ta nguyện ý đánh đổi tất cả.”
”Đình nhi!”
Trang Thư Đình quay đầu về phía phụ thân, nước mắt nói đến là đến,
“Cha, nữ nhi bất hiếu, con thật sự thích Bạch công tử, xin người thanh toàn
cho nữ nhi.”
Trang Trạch Lương tức giận sắc mặt tái xanh, ngu xuẩn, nàng sao có
thể không nhìn ra nam nhân này đang đùa giỡn nàng?
Bạch Chiêm lúc này đã trở về bên cạnh Thư Tình, một trận gió thổi
tới, theo bản năng mở áo choàng che chắn cho người trong lòng, lạnh nhạt
nói với Trang Thư Đình “Ngươi chọn sai rồi.”
Trang Thư Đình phút chốc như rơi từ thiên đường xuống địa ngục,
mặt trắng bệch nhưng vẫn trấn định truy vấn, “Vì sao?”
”Nếu ngươi chọn gia đình, ta còn có thể liếc mắt nhìn ngươi, nhưng
ngươi vì danh lợi lập tức dứt khoát từ bỏ người nhà, người như ngươi một
chút tình thân cũng không có, sao có thể biết tình yêu là gì, còn dám nói
thích ta?
”Đại nương có thể vì tình yêu vứt bỏ cả gia tộc, vì sao ta không thể...”
Bạch Chiêm châm chọc nhếch miệng, “Ngươi xứng so sánh với bá
mẫu sao? Ngươi có thân phận gì, bá mẫu là thân phận gì? Người vứt bỏ
mọi thứ đi theo Trang Trạch Lương, đó là gả cho, hoàn toàn triệt để gả cho
hắn, ngươi muốn học bá mẫu? Có thể, ta thành toàn ngươi, Trần Nguyên.”
”Có thuộc hạ.”