AGAIN THE MAGIC: PHÉP THUẬT - Trang 56

Trong một tháng từ ngày McKenna ra đi, Aline không thể ăn hay

ngủ. Tan vỡ và chán nản, cô dành phần lớn thời gian ở một mình.
Khi cô được gọi ăn tối cùng với gia đình, cô ngồi mà không động tới
đồ ăn và duy trì vẻ im lặng phi tự nhiên. Bá tước và nữ bá tước chọn
cách quan tâm sự suy sụp của Aline như là vẻ hờn dỗi ấu trĩ. Tuy
nhiên Mrs Faircloth không đồng ý quan điểm của họ, tự hỏi sao họ
có thể dễ dàng không đếm xỉa đến sự gắn bó sâu sắc giữa Aline và
McKenna. Bà quản gia cố thuyết phục bản thân đừng lo lắng,tự
nhắc mình rằng chúng chỉ là những đứa trẻ, và như vậy,chúng có
khả năng khôi phục rất nhanh . Nhưnh mất McKenna dường như
làm Aline mất phương hướng.

“Ta cũng nhớ cậu ấy,” người quản gia nói, cổ họng quặn thắt với

việc chia sẻ nỗi đau.

“Nhưng cô nên nghĩ đó là điều tốt nhất cho McKenna, và không

phải cho cô. Cô không muốn cậu ấy ở đây bị giày vò bởi tất cả
những thứ mà cậu ấy không bao giờ có được. Và không ai đối xử để
mình tàn tạ như cô theo cách này. Cô xanh xao, gầy mòn, và tóc cô
rối như đuôi ngựa. McKenna sẽ nghĩ gì nếu cậu ta nhìn thấy cô lúc
này?”

Aline nâng ánh nhìn đờ đẫn của mình lên. “Anh ấy sẽ nghĩ con

xứng đáng nhận điều này, vì sự độc ác.”

“Một ngày nào đó cậu ấy sẽ hiểu. Cậu ấy sẽ suy nghĩ lại và nhận

ra rằng con làm điều đó chỉ vì muốn tốt cho cậu ấy.”

“Bà nghĩ thế sao?” Aline hỏi rõ ràng không thích thú.

“Dĩ nhiên,” Mrs. Faircloth quả quyết xác nhận.

“Con không nghĩ vậy.” Aline nhặt con ngựa sắt khỏi cánh cửa sổ

và nhìn nó vô cảm. “Con nghĩ McKenna sẽ ghét con cho đến hết
phần đời còn lại.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.