AGAIN THE MAGIC: PHÉP THUẬT - Trang 70

lạc hay nịt bít bất… trên tấm thảm trải giường bằng lụa Đam mát
màu hồng phớt. Cau mày tò mò, Aline đến để tìm hiểu.

Cô với tới nâng thứ từ chiếc gối. Đó phải là chiếc khăn tay cũ,

khăn thêu tay đã phai màu, gần như chẳng rõ màu gì, nhiều đường
chỉ đã mòn. Bối rối, Aline lần đầu ngón tay trên mẫu nụ hoa
hồng.Chiếc khăn tay đến từ đâu? Và tại sao nó lại bị bỏ lại trên
giường cô? Một cảm giác nôn nao trở lại bao tử cô. Đầu ngón tay cô
bất động trên đường chỉ thêu sắc sảo.

Chính cô đã làm nó, 12 năm về trước.

Những ngón tay nắm chặt lấy mảnh vải, ép nó vào lòng bàn tay.

Đột ngột mạch đập của cô đập liên hồi ở thái dương, tai, cổ họng và
ngực cô .“Mckenna,” cô thì thầm.

Cô nhớ cái ngày cô đưa nó cho anh… hay chính xác hơn, cái

ngày anh lấy nó từ cô, trong chỗ để xe của chuồng ngựa. Chỉ
Mckenna có thể mang về mảnh vỡ của quá khứ đến cho cô. Nhưng
điều đó không thể. Mckenna đã rời khỏi nước Anh nhiều năm về
trước, phá vỡ thỏa thuận học việc với chủ tàu ở Bristol. Không ai
còn thấy hay nghe về anh nữa.

Aline đã dành toàn bộ thời thanh xuân để cố không nghĩ về anh,

nuôi dưỡng hy vọng vô ích rằng thời gian sẽ xoa dịu kí ức tình yêu
đau đớn. Tuy nhiên Mckenna vẫn còn trong cô như một bóng ma,
lấp đầy những giấc mơ của cô với tất cả hy vọng phóng đãng mà cô
từ chối thừa nhận suốt thời gian trong ngày. Hầu hết thời gian đó cô
không biết liệu anh ta còn sống hay đã chết. Cả hai khả năng đều
quá đau khổ để tính đến.

Vẫn nắm chặt chiếc khăn tay, Aline rời khỏi phòng. Cô lướt qua

cánh phía đông như một con vật bị thương, sử dụng lối đi dành cho
người hầu để rời khỏi nhà chính. Không có sự riêng tư trong ngôi
nhà này, và cô phải trốn đi một mình trong vài phút để lấy lại sáng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.