AI BẢO CHỈ HOÀNG TỬ MỚI LÀ CHÂN MỆNH THIÊN TỬ - Trang 72

Xiang vội giơ tay ngăn lại, không may Xiao Zhu Zi bắt gặp, đợi Xin Yi đi
khuất rồi, cậu ta mới lên tiếng: “Wu tổng quản để cách cách nghỉ 1 chút, đợi
lúc nữa cách cách rảnh, tôi sẽ báo cách cách giúp ông.”

Nếu là thường ngày, Xiao Zhu Zi nào dám lên giọng với Wu Fu Qi,

nhưng nay đã khác xưa, từ lúc nghe tin Xin Yi được phong làm cách cách,
Xiao Zhu Zi biết là mình gặp may rồi, sau này sẽ không bị đám thái giám
lớn tuổi hơn đè đầu cưỡi cổ nữa. Quả nhiên, những kẻ tin tức nhanh nhạy,
biết Di Uyển còn thiếu người, muốn xin vào hay tiến cử người khác vào,
đều tích cực dút bạc vào tay cậu và Xiao Hao Zi, cả đám người trước đây
hay bắt nạt cậu, hôm nay gặp mặt cũng khách khí không để đâu cho hết, chỉ
sợ đắc tội tổng quản thân tín của Xin Yi cách cách thì phiền. Mới 1 buổi
sáng, Xiao Zhu Zi và Xiao Hao Zi thu hoạch được không ít, đặc biệt là Xiao
Zhu Zi, ra dáng Di Uyển đại tổng quản, không ngớt làm bộ, đến Wu Fu Qi
cũng chẳng coi ra gì.

Trong lòng Wu Fu Qi ấm ức phải biết, từ lúc dẫn 1 nhóm tiểu thái giám

đặt chân vào Di Uyển đến giờ, đã lĩnh giáo không biết bao nhiêu ngạo khí
từ Xiao Zhu Zi. Xiao Zhu Zi nhìn thấy Wu tổng quản cũng không da qian,
chỉ chắp tay coi như chào hỏi, còn nói có thể làm chủ mọi chuyện, là đại
tổng quản ở đây, bảo ông đứng đợi ở ngoài! Wu Fu Qi nghĩ Xiao Zhu Zi
bây giờ là người của Xin Yi cách cách, có ấm ức mấy thì cũng đành nhịn
chứ biết sao.

Chân xỏ hài hoa nên lúc bước vào phòng Xin Yi bị vấp vào ngạch cửa,

Mei Xiang vội đưa tay đỡ: “Cách cách cẩn thận.”

“Căm hận” nhìn “thủ phạm”, Xin Yi nói: “Kêu người đến dỡ đi kẻo sớm

muộn gì ta cũng mất mạng vì nó. À, còn đôi hài này nữa, đi lại thật bất tiện,
có giầy gì khác không?”>

“Có có có, nô tì đi lấy ngay.” Qiu Ju vội chạy vào phòng trong tìm.
Không bao lâu giầy được mang đến, Xin Yi thay giầy, bước thử vài

bước: “Ai ya, thoải mái hơn nhiều, thật phục mấy người các ngươi, xỏ đôi
hài đó sao vẫn bước vững được thế?! Sau này nếu không bắt buộc, ta quyết
không đi.”

“Cách cách, kỳ thực đi nhiều thì cũng quen cả!” Mei Xiang nói.
“No, no, no!” Xin Yi vội đến nỗi ngoại ngữ cũng phun ra, nói xong mới

biết lỡ miệng, lập tức đổi lại: “Không đi, chết cũng không đi!” Xin Yi đã
nói không, ai còn dám ép Xin Yi đi?! Sự việc này cũng dừng lại ở đây.

Qiu Ju rót trà dâng lên, Xin Yi vừa uống 1 hớp chợt nhớ ra điều gì: “À,

phải rồi, có chuyện này ta muốn trưng cầu ý kiến các ngươi, gọi 4 người

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.