AI ĐÃ ĂN HẾT NHỮNG CÂY SING-A NGÀY ẤY - Trang 100

những câu chuyện không thuộc về lứa tuổi của tôi ấy, mẹ vẫn thể hiện tài

năng biến hóa chúng thành những câu chuyện phù hợp với tôi.

Trong số đó, tôi đặc biệt thích câu chuyện Park thị phu nhân truyện nên

thỉnh thoảng lại đòi mẹ kể cho nghe. Thấy tôi mê mẩn câu chuyện mà lúc đầu
mẹ chỉ có ý định kể để cho đỡ buồn ngủ ấy, mẹ liền tỏ ra lo lắng: “Kể chuyện
cho cô nghe thế này thì nghèo đi đấy.”

Nói vậy, nhưng sau đó, mẹ lại tỏ ra khoan nhượng và tiếp tục tháo nút cái bồ

đựng chuyện kể của mình ra.

Liệu có ai trên đời này kể được câu chuyện Tam Quốc chí một cách thú vị

bằng mẹ tôi? Mẹ cất giọng: “Này, Tào Tháo, hãy nhận lấy lưỡi gươm của ta
đây!”, và bắt chước cả động tác ấy nữa. Bởi thế, mỗi khi mẹ đưa tay cầm kim
lên cao, ánh kim lấp lánh ở đầu ngón tay mẹ rực sáng và sắc lạnh chẳng thua
kém gì ánh gươm sáng lóa ấy, còn tôi lại thường tiếc rẻ bởi lưỡi gươm của mẹ
chỉ vung được ra trong tầm tay khâu vá, nhưng vẫn thấy thật rung động bởi
cảm giác hồi hộp đang xâm chiếm khắp lồng ngực.

Trong những tháng ngày khốn khó ấy, các câu chuyện của mẹ đã trở thành

nguồn an ủi lớn lao của tôi. Chúng đúng là đã tiếp thêm sức mạnh cho tôi,
nhưng đồng thời cũng không phải là đã không để lại những ảnh hưởng tiêu cực
đến tôi. Trong suốt những tháng ngày học cấp một, tôi hầu như hoàn toàn cảm
thấy vui vẻ và chẳng thấy có gì là bất hạnh nghiêm trọng với tình cảnh đơn độc
không có lấy một đứa bạn nào ấy. Mà chẳng phải là bản tính kiêu ngạo của tôi
đã bắt nguồn từ những câu chuyện lấp đầy tâm trí ngày ấy đó sao?

Sau này, mỗi lần nhìn lại, tôi vẫn không thể lý giải được. Trong suốt sáu

năm ròng rã ấy, một mình vượt qua ngọn núi để đến trường, hiếm khi nào tôi
có, dù chỉ là một chút thôi, ý nghĩ sợ hãi hay buồn chán. Cũng có thể do tôi
cảm thấy thoải mái và tự do nếu đi một mình, còn hơn là cảm giác phiền toái
khi có bạn đồng hành mà chẳng biết phải nói với nhau điều gì. Hoặc có khi đó
là niềm vui sướng khi được thỏa thê với những tưởng tượng vô biên bắt nguồn
từ những câu chuyện kể ấy, bởi thế giới của trẻ thơ vẫn luôn luôn như vậy.

Song, tôi lại không nghĩ rằng tất cả điều đó là một sự phát triển tâm hồn

bình thường.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.