AI ĐÓ HOÀN HẢO - Trang 270

kiếm. Cha của anh có thể đã thiết lập nhiều nơi cất giấu có khóa trong nhà,
nhưng chúng chỉ nằm trong hai phòng, phòng làm việc của cha anh và
phòng ngủ của ông ta. Điều duy nhất khiến anh lo lắng là nếu anh là cha
mình, thì anh sẽ không giữ chặt bản hợp đồng đó. Với tình hình họ xuất
hiện quá bất ngờ, ông ta sẽ giữ nó trong người cả ngày lẫn đêm. Thật là một
ý nghĩ kinh khủng.

Lúc này, vô cùng khó chịu, anh bước ra khỏi giường và mặc quần áo.
Anh bước đến giường để đánh thức Julia, nhưng đột ngột dừng lại. Anh
không dám chạm vào cô khi anh có thể cho rằng một số phiền toái của
mình là vẫn thèm muốn cô! Khát vọng đó đã khiến anh khó chịu. Anh có
thể chỉ cần huých vào thành giường và gọi to tên cô để đánh thức cô dậy,
nhưng anh không chắc mình có thể xử lý được khi thấy cô ấm áp và ngái
ngủ, ngồi dậy trên giường trong chiếc váy ngủ hở hang đó. Thay vào đó,
anh đi xuống cầu thang để ăn sáng.

Thật không may, cha anh đã ở trên bàn ăn trong phòng ăn sáng nhỏ hơn.
Sau ngần ấy năm, ruột gan anh không nên xoắn lại khi có sự hiện diện của
Milton, nhưng nó vẫn xảy ra. Tất cả những lần bị đánh đập thời trẻ đó của
anh đã để lại một dấu ấn tàn bạo. Thật là tệ hại, liên kết cha mẹ với nỗi đau
- và không còn gì khác.

“Mày đến muộn bữa ăn này,” Milton nói với vẻ không bằng lòng khi
Richard ngồi xuống đối diện với ông ta.

Richard nhìn ông ta chằm chằm. “Trông tôi có giống một đứa trẻ cần
được dặn dò khi nào nên ăn không?”

“Mày trông giống như một kẻ nổi loạn ngoan cố mà mày vẫn luôn là
thế.” Milton nhìn chằm chằm vào đuôi tóc mà Richard để xõa qua vai.
“Mày có định cắt cái đó cho đám cưới không?”

“Không, tôi không phải làm thế.”

“Mày sẽ làm cho ngôi nhà này xấu hổ—?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.