lớp thượng lưu của thành phố nhưng gia đình cô hoàn toàn không phải tầng
lớp quý tộc. Cô sống trong một trong những ngôi nhà phố lớn ở Quảng
trường Berkeley, bởi vì không chỉ giới quý tộc mới đủ tiền mua những ngôi
nhà phố đó. Trên thực tế, gia đình cô, những người thợ thủ công nổi tiếng
từ thời Trung cổ, là một trong những người đầu tiên mua và xây dựng trên
Quảng trường Berkeley vào giữa những năm 1700 khi quảng trường lần
đầu tiên được hình thành, vì vậy dòng họ Millers đã sống ở đó trong nhiều
thế hệ.
Julia rất nổi tiếng và được quý mến trong khu phố. Người bạn thân nhất
của cô, Carol Roberts, là con gái của một gia đình quý tộc, và những phụ
nữ trẻ khác quen biết cô qua Carol, hoặc từ trường tư thục mà cô theo học,
cũng thích cô và mời cô đến dự những bữa tiệc của họ. Họ không bị đe dọa
bởi vẻ ngoài xinh đẹp hay túi tiền sâu của cô vì cô đã đính hôn rồi. Cô gần
như đã đính hôn kể từ khi được sinh ra.
“Rất vui được gặp bạn ở đây,” một giọng nữ cất lên sau lưng cô. Carol
Roberts đã cưỡi ngựa đến nơi, và con ngựa cái của cô ấy dễ dàng phi nước
kiệu bên cạnh ngựa của Julia.
Julia cười khúc khích với cô bạn tóc đen, nhỏ nhắn của mình. “Thật
ngạc nhiên. Bạn hiếm khi cưỡi ngựa”.
Carol thở dài. “Mình biết. Harry đang cau có về điều đó, đặc biệt là vì
chúng mình đang cố gắng có đứa con đầu lòng. Anh ấy không muốn mình
có bất kỳ cơ hội nào để đánh mất nó trước khi chúng mình biết rằng nó đã
được hình thành.”
Julia biết cưỡi ngựa thực sự có thể gây sẩy thai. “Vậy tại sao bạn lại bất
chấp rủi ro đó?”
“Bởi vì một đứa trẻ sẽ không được thụ thai trong tháng này,” Carol mím
môi thất vọng nói.
Julia gật đầu thông cảm.