AI ĐÓ HOÀN HẢO - Trang 73

“Anh ta không nhận thấy chiếc mặt nạ à?”

“Tôi chắc chắn rằng anh ta không quan tâm.”

“Mặt mày bê bết máu. Tốt hơn hết cậu nên hy vọng nó không để lại sẹo.
Nhưng cậu đổ nhiều máu hơn so với một vài cú đấm. Anh ta đã rút dao ra
với cậu à? Tôi thấy điều đó thật khó để— ”

“Không, những nắm đấm của anh ta là khá đủ rồi. Sự lộn xộn có lẽ là từ
mũi của tôi khi nó bị vỡ. Nó chảy rất nhiều máu trước khi ngừng lại. Điều
đó, ít nhất, tôi đã từng trải qua và là điều tôi ít quan tâm nhất. Tôi lo lắng
hơn về xương sườn của mình. Cảm giác chết tiệt đó như thể một hoặc nhiều
chiếc xương đang xuyên thủng qua da của tôi”.

Ohr đề nghị. “Để tôi xem nào.”

“Không! Đừng di chuyển tôi. Tôi thực sự chỉ có thể thở được ở vị trí
này.”

“Tôi chỉ định mở áo sơ mi của cậu thôi. Đừng như đàn bà thế,” Ohr
mắng mỏ, nhưng sau khi làm như vậy, anh ấy nói thêm, “Tôi cho rằng cậu
được phép có một chút nữ tính về điều này. Chết tiệt, Rich, cậu đã là một
khối bầm tím to tướng, ngay dưới bụng của cậu.”

“Có chiếc xương sườn nào chọc qua không?” Richard sợ hãi hỏi.

“Không phải tôi có thể nhìn thấy ở mặt trước, nhưng tôi sẽ không cố
gắng đưa cậu ra khỏi chiếc áo khoác và áo sơ mi đó để kiểm tra phần còn
lại. Tôi sẽ giao việc đó cho bác sĩ.”

“Chúng ta có chai rượu mạnh nào không?”

“Tôi không bao giờ đi xa mà không có một vài chai. Và ý kiến hay. Nếu
những chiếc xương sườn đó bị gãy, bác sĩ có thể sẽ phải đẩy chúng trở lại
vị trí cũ trước khi bó cậu lại. Sẽ có ích nếu cậu không thể cảm nhận được
điều đó vào lúc ấy.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.