AI ĐÓ HOÀN HẢO - Trang 74

Richard rên rỉ. Anh không nghĩ rằng anh có thể chịu đựng thêm bất kỳ
nỗi đau nào hơn những gì anh đã phải chịu đựng.

Nhưng Ohr đã nói, “Có lẽ sẽ mất một lúc để tìm thấy bác sĩ vào thời
điểm này trong đêm. Đừng lo lắng, cậu đã có thời gian để say sưa với bản
thân mình.”

Ohr đã phải mất vài phút để nhét đủ số gối dưới đầu Richard để anh
không phải thay đổi vị trí của mình, ít nhất là có thể chịu được và có thể
nghiêng chai mà không làm đổ rượu whisky.

“Cậu biết đấy, cậu vẫn còn may mắn,” Ohr nói sau khi Richard đã nốc
một phần ba chai. “Malory có thể đã làm khuôn mặt của cậu nát đến mức
cậu cũng không thể nhận ra mình ngay cả sau khi sửa chữa. Và tại sao lại
không nhỉ?”

“Nó chắc chắn không đủ đau để làm hài lòng anh ta. Và chiến lược của
anh ta đã đúng đắn. Anh ta khiến tôi luôn trong tình trạng thở hổn hển trong
mỗi nhịp thở — hoặc phải nằm ngửa”.

Trong một lưu ý giận dữ, Ohr hỏi, “Cái quái gì vậy, cậu quên tất cả
những gì tôi đã dạy cho cậu rồi à?”

Richard tu thêm một phần ba chai trước khi anh trả lời, “Không hề. Tôi
là một học sinh giỏi. Anh thậm chí đã nói như vậy. Tôi thậm chí không cố
gắng đánh người đàn ông đó, tôi quá bận rộn để tự vệ. Nó không có tác
dụng. Anh đã quên anh ta trông như thế nào rồi phải không?”

“Ngay cả những ngọn núi cũng có thể bị cắt giảm theo kích thước,
nhưng tôi hiểu rõ. Malory là loại cậu phải chịu tổn thương sớm, hoặc tất cả
sẽ kết thúc — đối với cậu. Và đáng lẽ cậu nên nằm xuống ngay khi anh ta
hạ gục cậu”.

Richard bắt đầu cười, nhưng điều đó quá đau. “Anh nghĩ tôi đã không
thử điều đó chắc? Anh ta dựng cổ tôi lên sau mỗi cú đấm chết tiệt đó”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.