AI LÀ AI CỦA AI - Trang 202

CHƯƠNG

30

V

iên Hỷ báo bố biết qua điện thoại rằng hiện cô đã có bạn trai, bố cô rất

vui, không biết phải nói thế nào, chỉ hỏi Viên Hỷ người đó có tốt không?
Đối xử với cô tốt không? Viên Hỷ cười đáp cái gì cũng tốt, tính cách tốt,
đối với cô cũng tốt. Bố cô cười hề hề vui sướng, giọng nói cũng bắt đầu run
run, lúc nói càng lắp ba lắp bắp, chỉ trách Viên Hỷ sau này đừng gửi tiền về
nhà mãi, mua vài bộ quần áo đẹp mà mặc, có bạn trai rồi nên phải ăn mặc
trang điểm cho đẹp vào. Viên Hỷ nói không cần rồi trò chuyện vu vơ vài
câu với bố, sau đó thông báo tết này có thể về nhà, bố cô nghe thấy càng
xúc động hơn, cứ liên tục "về nhà thì được về nhà thì được".

Viên Hỷ thấy hổ thẹn, vì quan hệ với mẹ không tốt nên cũng dần xa cách

bố, nhớ đến sự thương yêu bố dành cho mình lúc bé, Viên Hỷ càng thấy
mình đã nợ bố quá nhiều. Mỗi lần nói chuyện nhắc đến mẹ, giọng cô vẫn tỏ
ra thiếu tự nhiên, dù gì cũng gây nhau mấy năm rồi, cho dù bây giờ cô
muốn làm lành với mẹ thì cũng không biết phải nói thế nào.

Sau khi chiến tranh lạnh với mẹ bao nhiêu năm, Viên Hỷ cũng bắt đầu

suy nghĩ lại, chuyện năm ấy có lẽ không thể chỉ trách mẹ cô, đứng ở góc độ
của bà thì cách làm của cô cũng là quá đáng. Anh trai là vướng mắc luôn
treo trên đầu mẹ cô, giống như mẹ cô đã nói, anh là người bà có nhắm mắt
rồi cũng không yên tâm được.

"Mẹ… vẫn khỏe chứ ạ?" Viên Hỷ do dự hỏi.
Bố cô nghe xong thì vội trả lời: "Mẹ con cũng khỏe lắm, yên tâm đi, mẹ

sẽ không trách con đâu, ngốc ạ, bà là mẹ con, sao lại giận con lâu được,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.