AI LÀ AI CỦA AI - Trang 304

CHƯƠNG

49

H

ôm sau thức dậy, mắt Viên Hỷ sưng phồng đến mức híp lại thành một

đường kẻ, nhìn thứ gì cũng thấy mờ mờ, cô cười giễu, nghĩ may mà mình
chưa mù, vốn số đã khổ rồi, nếu khóc đến mù mắt thì đúng là phải nhảy
lầu thật.

Bà Viên trầm lặng đến kỳ dị, dậy sớm hơn cả Viên Hỷ, thức ăn sáng

cũng bày sẵn trên bàn, sau đó cứ lặng lẽ nhìn cô, mấy lần há miệng ra rồi
ngậm lại, giống như có tâm sự gì đó trong lòng. Đôi mắt bà cũng hoe đỏ, có
vẻ đêm qua cũng không ngủ ngon. Viên Hỷ thấy thế thì cười lạnh, nghĩ một
cách ác độc rằng không biết bà đang đau xót cho đứa con trai yêu quý
không cưới được vợ nên đau buồn đến mất ngủ, hay là xót cả đống tiền hơn
vạn tệ đã tiêu cho Tiểu Hồng nữa.

Lúc ra ngoài, bà Viên đã trả nhẫn lại cho Viên Hỷ, khuyên cô: "Chia tay

rồi thì thôi, sau này tìm người tốt hơn, mẹ thấy Bộ Hoài Vũ được hơn Hà
Thích nhiều! Cậu ấy tốt với anh con, mà cũng không hề chê bai gì…"

Viên Hỷ đón lấy nhẫn, lặng thinh, không đợi bà Viên nói xong đã ra khỏi

nhà. Bộ Hoài Vũ? Đến Hà Thích mà cô cũng không thể cần đến, thì có tư
cách gì mà nhắc đến Bộ Hoài Vũ?

Đồng nghiệp trong công ty thấy Viên Hỷ đều trợn mắt há mồm, tuy

không tiện hỏi gì nhưng ánh mắt thỉnh thoảng liếc nhìn cô cho thấy họ đang
tò mò cực độ. Có điều cũng chẳng vô ích lắm, hôm qua chưa xin nghỉ mà
đã chạy về, trưởng phòng vốn rất tức giận, gọi Viên Hỷ vào văn phòng
muốn phê bình cho một trận, nhưng vừa nhìn thấy "dung nhan" của cô đã

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.