AI LÀ AI CỦA AI - Trang 185

ấy, trong điện thoại không nói rõ được, mà có thể còn khiến em nghĩ ngợi
nhiều."

Viên Hỷ nghĩ ngợi rồi lại hỏi khẽ: "Cô ấy về đây là vì anh?"
"Cô ấy bảo không phải," Hà Thích mím môi, trả lời: "Bảo là về nước để

du lịch, vì từ nhỏ đã lớn lên ở Mỹ nên chưa từng quay về ước, nên vẫn
muốn về thăm thú đây đó, lại thêm vừa bỏ việc nên cũng rảnh rỗi, nên mới
về đây."

Viên Hỷ cười, về nước du lịch? Sau đó để giúp sư huynh nên ở lại? Có

thể gọi là lý do được ư? "Anh có tin không?" Viên Hỷ hỏi.

Hà Thích trầm tư không nói, chỉ tỏ ra chăm chú lái xe, hồi lâu sau mới

khẽ đáp: "Anh tin, và chỉ có thể tin. Viên Hỷ, có lẽ anh nói thế em sẽ không
vui, nhưng anh không muốn giấu em, không hề muốn. Đối với cô ấy, trong
lòng anh vẫn thấy có lỗi, cô ấy chưa từng làm sai điều gì, là anh đã đón
nhận tình cảm cô ấy lúc cô đơn, sau đó khi ý thức ra chỉ có thể yêu mình
em thì đã bất chấp tất cả để bỏ mặc cô ấy. Từ góc độ cô ấy thì anh có lỗi,
anh là người tàn nhẫn. Nên cho dù anh biết cô ấy nói dối thì cũng không
muốn vạch trần sự thật, không thể cho cô ấy tình cảm thì anh chỉ cho được
sự tôn trọng, cô ấy muốn ở lại thì thôivậy, vì tự anh biết trái tim mình bây
giờ kiên định đến đâu, nên anh không sợ gì cả. Cô ấy ở đây một thời gian
sẽ bỏ cuộc thôi, vì cũng là một cô gái lý trí nên sớm muộn gì cũng sẽ nghĩ
ra, nên anh không muốn tỏ ra thái độ quá rõ ràng trước mặt người khác."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.