AI LÀ AI CỦA AI - Trang 206

Bộ Hoài Vũ cười dịu dàng, đưa hoa quả cho Viên Hỷ, vô tình thấy chiếc

nhẫn trên ngón giữa của cô thì ngẩn ra, nụ cười trên gương mặt lập tức nhạt
hẳn. Viên Hỷ như không thấy sự thay đổi của anh, chỉ quay lại cười với
Trương Hằng: "Anh lại trêu Bì Hối à? Cẩn thận cô nàng giết anh đấy!"

Trương Hằng cười hề hề, rồi hỏi Viên Hỷ: "Thức ăn làm xong hết chưa?

Anh đang đợi được ăn đây!"

Viên Hỷ lắc đầu: "Phải đợi một chút nữa, mọi người ngồi đợi xem tivi

một lát nhé." Nói xong lại bảo Hà Thích, "Anh đến giúp em một tay đi."

Hà Thích vội vàng cười nhận lời, rồi theo chân Viên Hỷ vào bếp. Bộ

Hoài Vũ nhìn theo bóng hai người trong bếp, sắc mặt bất giác sa sầm
xuống, Trương Hằng thấy thế thì cười cười, vỗ vỗ vai anh, thì thầm: "Được
rồi, bây giờ biết đau khổ rồi nhỉ? Thôi đã qua rồi, quá khứ hãy để nó qua
đi."

Bộ Hoài Vũ trầm tư, lặng lẽ đẩy tay Trương Hằng ra rồi đến ban công

hút thuốc. Anh vốn không định đi, nhưng không biết thế nào lại cứ theo
Trương Hằng đến đây. Anh nhủ thầm là mình không muốn làm mất mặt
Trương Hằng, nhưng lý do ấy chính anh cũng thấy vớ vẩn. Không phải là
không nghĩ đến chuyện sẽ thấy Viên Hỷ và Hà Thích quấn quýt ở đây, anh
ngỡ mình đã có thể buông tay, nhưng nào ngờ khi nhìn thấy vẫn rất khó
chịu, trong tim nhói đau, như có một tiếng nói không ngừng vang lên:
Người đứng cạnh cô ấy vốn phải là anh, là do anh đã buông tay quá sớm.

Có lúc anh cũng nghĩ, thật sự chỉ vì mình buông tay quá sớm thôi sao?

Hay là vì tay của họ vốn chưa bao giờ nắm lấy nhau?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.