AI LÀ AI CỦA AI - Trang 210

không chịu nổi nữa, trừng mắt nhìn anh: "Không tốt thì anh còn đi làm gì?
Ngoan ngoãn ở lại nước là được mà!"

Trương Hằng thở dài, nhìn cô với vẻ bất lực, "Biết thế nào gọi là thân

không do mình làm chủ không? Cả nhà đi hết rồi, chỉ còn lại mình anh, em
bảo phải làm sao? Anh và Hà Thích không giống nhau, ít ra cậu ấy còn bảo
ở lại vì Viên Hỷ, còn anh thì vì ai? Haizzz, sớm biết thế thì đã tìm cho ra
một người rồi, chí ít cũng còn có người khiến anh nhớ nhung mong mỏi!"

Bàn tay nắm tay Viên Hỷ cũng Hà Thích bất giác xiết chặt, Viên Hỷ vờ

như không biết, lặng lẽ ăn.

Bì Hối nhấc đũa lên định đâm Trương Hằng, "Người bị anh làm hại còn

ít à? Thôi ngoan đi, đi sớm thì tốt!"

Đang nói thì chuông cửa bỗng reo vang, mọi người ngẩn ngơ, Trương

Hằng cười hỏi: "Sao còn ai đến tiễn tôi à? Ai thế nhỉ?"

Bì Hối cũng nghi ngại, hỏi Viên Hỷ: "Tiền điện hay tiền nước nhỉ? Đến

ngày rồi à?"

Viên Hỷ đang định đứng dậy thì Hà Thích kéo lại, cười bảo: "Để anh."
Hà Thích đứng dậy, vừa mở cửa đã đờ người. Bên ngoài là một người

phụ nữ khoảng năm mươi tuổi, phía sau còn có một đôi nam nữ trẻ tuổi.
Mày mắt của người phụ nữ ấy khá giống Viên Hỷ, sa sầm mặt quan sát Hà
Thích một lúc rồi hỏi: "Viên Hỷ ở đây đúng không?"

Hà Thích đần mặt ra, một lúc sau mới dè dặt gọi: "Dì?"
Viên Hỷ đứng lên khỏi bàn, ngạc nhiên nhìn ra cửa: "Mẹ? Anh? Sao hai

người lại đến đây?"

Mọi người nghe Viên Hỷ gọi thế thì đồng loạt thuỗn mặt ra, chen nhau

nhìn ra phía cửa, sau đó cùng vội vội vàng vàng đứng dậy.

Bà Viên đảo mắt nhìn quanh, không đáp lại Viên Hỷ, chỉ quay đầu nhìn

đôi nam nữ phía sau, gương mặt tươi cười bảo: "Tiểu Hồng à, mau vào nhà
đi, chính là ở đây."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.