AI LÀ CỦA AI - Trang 133

“Em chỉ bị cảm cúm thôi, không nghiêm trọng lắm đâu.” Triêu Huy nhịn

ho khan, cố hết sức để cho anh tin cô không có chuyện gì.

“Bên này anh còn chút việc, vài ngày sau mới qua thăm em được.” Lý

Mộ Thần dừng một lát, còn nói: “Đến lúc đó gọi bạn của em tới cùng nhau
gặp mặt, ăn một bữa cơm, làm quen một chút.”

“Không cần đâu, phiền phức…” Triêu Huy cự tuyệt, nhị ca là người khó

đoán, không biết anh sẽ nói nhăng nói cuội với những người ở nhà cái gì,
tốt nhất là đừng gặp thì hơn.

“Em nói cái gì?” Lý Mộ Thần nhẹ nhàng nói một câu.

Triêu Huy toàn thân nổi da gà, không dám không theo…

Ứng phó xong Lý Mộ Thần, Triêu Huy xuống giường uống thuốc, đầu

óc mê man bò lên giường. Lại có người điện thoại, nói gì đó, cô không nhớ
rõ ràng lắm, chỉ là cảm thấy người rất nóng. Chờ đến khi cô tỉnh lại, đã thấy
mình nằm trong bệnh viện. Ôi? Quay đầu lại thì thấy, người đang ngồi bên
cạnh là Chu Vệ, hai tay khoanh trước ngực, nhắm mắt lại không biết là anh
đang ngủ hay là đang suy nghĩ.

Chuyện gì vậy? Không phải cô đang ở phòng ngủ… Cô chống tay lên,

chậm rãi nhỏm dậy.

“Tỉnh rồi à?” Chu Vệ mở to mắt, đưa tay giúp cô ngồi dậy.

“Vâng… Sư huynh, đây là thế nào ạ?” Triêu Huy kéo chăn lên cao,

ngượng ngùng hỏi.

Chu Vệ sờ sờ cái trán của cô rồi nói: “Có nhớ anh gọi điện cho em

không? Em nói nhiệt độ cơ thể em đang tăng lên, trong phòng lại không có
người, anh lại không có điện thoại của mấy cô bạn em, đành phải cùng quản

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.