AI LÀ CỦA AI - Trang 137

“Chẳng lẽ cậu không cảm thấy, đối mặt với khuôn mặt đẹp trai như thế,

lòng cậu không chạy loạn như nai, trái tim không rung động hay sao?”

Hả? Triêu Huy ngây ra, chạy loạn như nai? Trái tim rung động?

“Làm sao có thể…” Cô nghi hoặc nhớ lại, khi cùng Chu Vệ ở cùng một

chỗ, ngay từ đầu là nơm nớp lo sợ, lo lắng sẽ phát sinh chuyện bi thảm,
nhưng tiếp xúc lâu, liền cảm thấy anh là một người có nguyên tắc, một khi
đã làm là làm cho tới cùng, có thể nói là làm chuyện gì đều nhìn xa trông
rộng là một sư huynh tốt. Nhưng mà nai con chạy loạn? Thế nào là thế nào?

Tiểu Khê, Tĩnh Tĩnh cùng Đông Yến nhìn lẫn nhau, trong lòng thầm

thông cảm thay cho Chu Vệ.

Cho dù Chu Vệ đối với Tiểu Huy không có ý tứ gì nhưng với mị lực của

bản thân bị đả kích như vậy, vẫn là một chuyện rất đáng để buồn bực.

Triêu Huy cảm thấy mình hình như bệnh nặng thêm rồi, nếu không sao

cô lại thấy có ba ánh mắt thông cảm thương tiếc đang nhìn mình chằm
chằm vậy?

Tiểu Khê nhìn Triêu Huy uống thuốc rồi đi ngủ, trong lòng nghĩ, cho tới

nay, Triêu Huy đều ôn hòa trước mặt mọi người, cũng chưa bao giờ tức
giận, nhưng cũng tức là cô chưa bộc lộ hết con người của mình cho người
khác, cho dù là bạn bè gần gũi như các cô, có nghĩa là Tiểu Huy rất thần bí.
Cô ấy am hiểu rất nhiều thứ, nhưng lại rất khiêm tốn; cô thích mặc hàng
hiệu, nhưng cũng không phải xem hàng hiệu như tất cả; cô rất có lễ nghi khi
ăn cơm, khi ăn cơm hạn chế nói chuyện… Bất luận là từ góc độ nào mà
nhìn vào, trong nhà khẳng định không chỉ thường thường bậc trung, nhưng
sau giờ học cô ấy vẫn chạy đi làm thêm kiếm tiền tiêu vặt… Tiểu Huy Huy,
cậu đúng là một trong số những người thần bí nhất đại học A.

Nếu muốn tìm từ để hình dung Tiểu Huy, nhất định phải dùng 3 từ “Gia

giáo tốt”. Có phải vì được dạy dỗ quá tốt mà cô không dám đưa ra những

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.