AI LÀ CỦA AI - Trang 78

“Làm, làm bài.” Cô cẩn thận nói.

“Khi không làm bài tập cũng chưa từng nghĩ tới anh?” Trong lời nói của

Dương Cảnh mang theo ý cười.

“Ách… Vâng.” Âm thanh vô cùng chột dạ.

“Anh hiểu.” Ý cười càng đậm, nhưng cũng có nét đau buồn, Dương

Cảnh cầm lấy chiếc bát đã lau sạch, nhìn chính mình trong đó.

“Đại khái anh và tiểu Huy thật sự không có duyên phận. Phải… Sinh ra

cùng một nơi, cùng học trung học, cùng học đại học, làm sao có thể không
có duyên phận? Mới đầu anh chỉ nghĩ là có được em, cứ nghĩ rồi có một
ngày tiểu Huy cũng sẽ thích anh. Thậm chí còn muốn làm cho tiểu Huy
ghen, quả thật là anh quá ngốc. Nếu muốn nối lại, anh khẳng định tiểu Huy
sẽ không cự tuyệt, nhưng hôm nay mới biết được, tiểu Huy một chút cũng
không thích anh, vậy có phải là anh quá ngốc hay không?”

“Có lẽ không liên quan đến duyên phận, chỉ đơn giản là anh không phải

là người tiểu Huy thích mà thôi.”

Trong óc Triêu Huy cứ tua đi tua lại những lời nói này của Dương Cảnh.

Nói một chút cũng không đau lòng, là nói dối. Nhưng muốn cô tin tưởng
những rung cảm trong lòng cô là yêu thì không hẳn. Huống hồ, là người mà
cô thích… Cô cũng không biết như thế nào, bởi vì cảm giác thích một
người cho tới nay cô cũng chưa hiểu được.

“Thật là một người tốt, lại bị cậu bỏ qua, để cho Lâm Ứng Tuyên chà

đạp.” Mi Nhiễm lòng tràn đầy cảm khái . Cô không rõ Dương Cảnh coi
trọng điểm gì ở Triêu Huy nhất, chia tay vẫn nhớ mãi không quên. Vừa rồi
ăn cơm , Dương Cảnh nhìn tiểu Huy với một ánh mắt thâm tình, thâm tình
đến mức làm cho khuôn mặt Lâm Ứng Tuyên xanh đến mức có thể đi
quảng cáo cho hãng sơn, nhưng tiểu Huy cũng không hề phát giác, làm cô
thật muốn lật bàn rống lên một câu : “Triêu Huy, cậu đúng là đại ngu ngốc.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.