AI LÀ CỦA AI - Trang 77

Sau khi ăn xong Triêu Huy tự nhiên đảm nhận việc rửa chén, Mi Nhiễm

vốn xung phong nhận việc liền đi hỗ trợ, Dương Cảnh lại nói: “Để anh đi
cho, nhân tiện… Anh cũng có vài điều muốn nói với Tiểu Huy.”

Mi Nhiễm nhìn nhìn Lâm Ứng Tuyên, cô sớm đã quay đầu sang hướng

khác, không nói chuyện.

Dương Cảnh đi vào phòng bếp, nhìn vẻ mặt kinh ngạc của Triêu Huy,

nói: “Anh đến giúp đỡ.”

“À, cám ơn anh.” Cô trở về vị trí, đưa anh một vài cái đĩa để lau khô. Cô

cũng không biết nên nói cái gì với anh và Lâm Ứng Tuyên nên mới tìm việc
làm, không ngờ anh còn theo vào đây. Nói cái gì cho phải đây? Cái gì thì
không nên nói? Cô thật thống hận chính mình lúc trước không xem nhiều
tiều thuyết một chút, để bây giờ một chút kinh nghiệm lí luận cũng không
có. Đang lúc Triêu Huy đang giãy dụa trong đầu không biết lúc này có nên
nói hay không, liền nghe Dương Cảnh hỏi một câu.

“Tiểu Huy… Em có nghĩ tới chuyện nối lại hay không?”

Chiếc bát trong tay lập tức rơi xuống nước, Triêu Huy chậm rãi nhìn

Dương Cảnh, trong mắt là vẻ hồ nghi vô cùng khiếp sợ.

“Em đang nghĩ anh rất tuỳ tiện phải không?” Dương Cảnh không nhìn

cô, cúi đầu chậm rãi lau bát, “Nói chia tay là anh, bây giờ muốn nối lại cũng
là anh. Thay đổi như chong chóng, muốn đến là đến, muốn đi là đi . Nếu
tiểu Huy em thật sự muốn nối lại, anh sẽ không chút do dự đáp ứng.”

Trong đầu Triêu Huy rối tinh rối mù, cô không hiểu chuyện gì đang xảy

ra nhưng cố nén cảm xúc lại, chờ Dương Cảnh nói tiếp.

“Quả thật rất vất vả.” Dương Cảnh còn nói, “Tiểu Huy, trước khi tắt máy

di động thì em thường nghĩ gì?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.