AI LÀ ĐỊNH MỆNH CỦA AI - Trang 232

4.

Tôi bắt đầu chú ý đến Chu Nhất Minh nhưng không biết anh

ta nghĩ gì, có muốn như vậy hay không. Mặc dù đêm trước hôm đi
bệnh viện kiểm tra, anh ta đã từng nói, nếu thật sự tôi có mệnh hệ gì,
anh ta sẽ thỏa mãn tâm nguyện của tôi, sẽ ở bên tôi, yêu tôi, lấy tôi
và cùng tôi sinh con đẻ cái. Nhưng bây giờ kết quả kiểm tra đã chứng
minh tôi chỉ sợ bóng sợ gió thì anh ta cũng không nhắc đến nữa.
Tôi thử đề cập đến chuyện này, thăm dò ý tứ anh ta xem sao thì anh
ta chỉ cười hì hì.

“Mạo hiểm quá! Bé bự, suýt chút nữa anh trai phải thu nhận phế

phẩm là em rồi. May mà em không việc gì, có thể tiếp tục chờ đợi
hoàng tử bạch mã của em xuất hiện. Anh trai cũng đợi xem ông trời
có mở mắt không, ban cho anh một cô bạn gái vừa đẹp người vừa đẹp
nết.”

Lời nói của anh ta khiến tôi thấy buồn vô cùng, rõ ràng lần

này tôi và anh ta suy nghĩ không giống nhau, tức thì giận dỗi một
cách vô lý. “Trên đời này còn có hoàng tử bạch mã sao? Đừng nói
đến hoàng tử, ngay cả bạch mã em cũng chẳng thấy con nào. Em
không dám hy vọng có thể tình cờ gặp được hoàng tử bạch mã nữa
rồi, anh cũng thực tế một chút đi, còn muốn ông trời ban cho một
cô bạn gái vừa đẹp người vừa đẹp nết nữa. Anh muốn đạt được tâm
nguyện của mình mà dựa vào ông trời có mắt hay không thì còn xa
lắm, ít nhất anh phải có họ hàng máu mủ với ông ấy thì may ra...”

Chu Nhất Minh nở một nụ cười lạc quan. “Không phải lúc nào

ông trời cũng mở mắt, anh trai là một thanh niên tốt, anh không
tin mình lại không xứng với một cô gái tốt.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.