AI LÀ ĐỊNH MỆNH CỦA AI - Trang 230

hiểm không. Vị bác sĩ tốt bụng đã bị anh ta hỏi đến phát phiền:
“Tôi đã nói đó chỉ là tiểu phẫu thôi, không có gì, cậu cứ yên tâm đi.”

Phẫu thuật đúng là rất đơn giản, sau khi gây tê tại chỗ, cắt cái u

xơ đó đi rồi khâu lại là xong.

Khi phẫu thuật tôi không hề có cảm giác gì, sau khi phẫu thuật

xong cũng không cảm thấy đau lắm, chỉ nghỉ ngơi một lúc là có thể
tự đi ra khỏi phòng phẫu thuật.

Chu Nhất Minh như trút được gánh nặng. “Quả nhiên chỉ là tiểu

phẫu, em có thể tự đi ra được, không nói thì không nhận ra em vừa
làm phẫu thuật xong.”

Nói thì nói vậy, chứ trên đường về nhà anh ta vẫn cẩn thận đỡ

trước đỡ sau, cứ như tôi là một mặt hàng dễ vỡ vậy. Hôm sau anh ta
cũng giúp tôi đi lấy kết quả xét nghiệm, kết quả là u lành khiến
tôi thở phào nhẹ nhõm, cửa ải này coi như đã vượt qua!

Chu Nhất Minh cũng thở phào. “Bé bự, lần này suýt chút nữa bị

em dọa chết rồi.”

Lần tiểu phẫu này, sau khi xong việc tôi mới kể lại qua loa cho

bố tôi nghe. Ông nghe xong vẫn tỏ vẻ xúc động: “Nhố nhăng, phẫu
thuật là chuyện lớn mà lại giấu giếm gia đình không nói.”

“Bố, chỉ là tiểu phẫu thôi mà, nửa tiếng là xong. Con nghĩ không

cần để bố biết làm gì, bố biết lại đâm ra lo lắng.”

“Nói thế mà cũng nói được, tiểu phẫu thì cũng là phẫu thuật, bố

và dì cũng phải đi cùng con đến bệnh viện. Con một mình im hơi
lặng tiếng đi, nếu có chuyện gì xảy ra thì sao?”

“Bố, con có làm sao đâu. Với lại, không phải con đi một mình,

hôm phẫu thuật Chu Nhất Minh đưa con đi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.