AI LÀ ĐỊNH MỆNH CỦA AI - Trang 229

Thì ra chỉ là u xơ, không phải ung thư, nghĩ lại mấy hôm trước lo

lắng, sợ hãi thấy thật buồn cười. Tôi suýt nữa đã tự hù dọa mình
chết rồi.

Điền Tịnh cũng thở phào nhẹ nhõm: “Được rồi, được rồi,

không có chuyện gì là tốt rồi. Mình đã nói là nên đi kiểm tra sớm
rồi mà, có kết quả kiểm tra rõ ràng sẽ không phải tự hù dọa mình
nữa.”

Chu Nhất Minh cũng mặt mày rạng rỡ. “Vấn đề nhỏ là tốt rồi

nhưng vẫn phải làm phẫu thuật, em có cần nhập viện không?”

“Không cần, bác sĩ nói chỉ là tiểu phẫu nên có thể ngoại trú, phẫu

thuật xong, nghỉ ngơi một lúc là có thể về nhà được, không phải lo.”

“Vậy bao giờ sẽ phẫu thuật?”

“Ngày kia.”

“Ngày kia, vậy anh xin nghỉ một ngày, đưa em đi rồi lại đón em

về.”

Điền Tịnh nói: “Vậy có anh Chu Nhất Minh rồi thì em không

đến nữa, gần đây công việc ở ngân hàng bận lắm, em cũng ngại
xin nghỉ.”

“Được, có anh rồi, em bận thì cứ lo việc của em đi.”

Hôm phẫu thuật, tôi cũng rất căng thẳng. Lớn như này rồi

nhưng chưa từng phẫu thuật bao giờ nên trong lòng không tránh khỏi
lo sợ.

Chu Nhất Minh chạy ngược chạy xuôi giúp tôi làm thủ tục, còn ra

sức hỏi bác sĩ xem phẫu thuật có đau không, có phức tạp, có nguy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.