AI LÀ ĐỊNH MỆNH CỦA AI - Trang 231

“Hả? Nhất Minh đưa con đi?” Nhìn mặt ông có vẻ nguôi giận. “Có

nó đưa đi thì bố yên tâm rồi.”

Bố tôi rất thích Chu Nhất Minh, điều này thì tôi biết. Ông đã

từng nói với tôi, nếu tôi mãi không tìm được bạn trai thích hợp thì
yêu Chu Nhất Minh là được rồi. Lời của bố khi ấy tôi không cho
là đúng, nhưng sau chuyện xảy ra lần này, tôi cũng có chút động
lòng.

Tôi và Chu Nhất Minh từ nhỏ đã lớn lên bên nhau, cá tính, sở

thích của nhau đều rõ như trong lòng bàn tay. Ở bên anh ta chắc
chắn sẽ hòa hợp hơn anh A, anh B xa lạ nào đó. Bình thường anh ta
là một người tùy tiện, ăn nói chẳng đâu vào đâu nhưng đến giờ phút
quan trọng thì lại là người đàn ông có thể dựa dẫm được. Giống như
lúc tôi nghi ngờ mình bị ung thư, nếu là Phùng Trí Dũng thì chắc
chắn anh ta đã cao chạy xa bay rồi, nhưng Chu Nhất Minh không
cần nghĩ ngợi gì liền hứa hẹn: “Nếu thật sự em bị ung thư thì anh
trai sẽ thỏa mãn tâm nguyện của em, sẽ ở bên em, yêu em, lấy em,
cùng em sinh con, đẻ cái, em không chê anh trai thấp là được rồi.”

Trước đây tôi luôn nghĩ, một người đàn ông thấp bé không thể

mang lại cho người khác cảm giác an toàn, không đủ để phó thác cả
đời. Nhưng bây giờ tôi cảm thấy cao hay thấp không phải là vấn
đề, những lúc quan trọng mới có thể thấy được tấm chân tình.

Tôi bắt đầu suy nghĩ thật nghiêm túc, hay là tôi và Chu Nhất

Minh thử... thử hẹn hò xem sao. Ít nhất trước khi tôi chưa gặp được
ai tốt hơn thì có thể coi anh ta là một ứng cử viên không tồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.