AI LÀ ĐỊNH MỆNH CỦA AI - Trang 126

phải rồi, Sở Vân Phi dạo này thế nào ạ? Bao năm rồi không gặp,
cậu ấy vẫn khỏe chứ ạ?”

“Sau khi tốt nghiệp đại học, nó lên Quảng Đông làm mấy năm,

sau đó không muốn làm thuê cho người ta nữa, muốn tự đứng ra
kinh doanh. Tháng Tư vừa rồi, nó từ Quảng Đông trở về, chung
vốn với một người bạn thành lập công ty vật tư xây dựng ở đường Tây
Hoa. Khi nào rỗi, cô rẽ qua đấy chơi.”

Sở Vân Khiết vô cùng nhiệt tình, tôi biết rất rõ vì sao cô ấy lại

nhiệt tình như thế. Đó hoàn toàn là do cậu con trai quý tử đang nhờ
tôi trông nom, đó gọi là muốn con được chăm sóc tốt thì phải yêu
quý thầy, các bậc cha mẹ luôn sẵn sàng tạo mối quan hệ tốt với
giáo viên. Nhưng tôi và Sở Vân Phi trước đây không thân nhau lắm,
tôi đoán cậu ta cũng chẳng nhớ người bạn cũ này đâu. Cho nên, sao
tôi có thể tùy tiện chạy đi tìm cậu ta chứ?

Người ta lịch sự nói vậy, tôi cũng phải giả vờ đáp lễ: “Vâng, khi nào

có thời gian chúng ta lại nói chuyện tiếp nhé, giờ tôi phải vào lớp
rồi, trong giờ làm việc không nói chuyện được lâu.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.