AI LÀ ĐỊNH MỆNH CỦA AI - Trang 156

Điền Tịnh cũng mắng chửi thậm tệ, Tiêu Tương Tương đúng là

một kẻ nói dối thành thần. Chu Nhất Minh toi công đối xử tốt
với cô ta, không ruồng bỏ cô ta vì đã từng kết hôn và có con riêng,
thương xót cô ta bất hạnh, nhiệt tình giúp đỡ cô ta gây dựng cuộc
sống mới. Ai mà biết được có lòng tốt lại phải chịu kết cục như
thế này...

Đương nhiên tôi phải giúp anh ta nguôi giận. “Anh Nhất Minh,

đừng giận nữa, loại phụ nữ như thế không đáng để anh phải tức tối.”

Chu Nhất Minh mặt buồn rười rượi, thở dài nói: “Không tức...

không tức mới lạ. Mẹ kiếp, anh trai muốn tìm một cô gái tử tế hẹn
hò mà sao khó thế? Lần đầu đã vậy, lần thứ hai cũng thế nốt!”

Nói thực lòng, Chu Nhất Minh đúng là quá xui xẻo. Yêu cả hai cô,

anh ta đều đối xử rất tốt nhưng tấm chân tình lại không được
đền đáp. Nhậm Giai thì còn có thể châm chước nhưng Tiêu Tương
Tương thì thật quá đáng. Chẳng trách anh ta giận dữ là phải.

Tiêu Tương Tương bị cảnh sát giải về Thâm Quyến và sẽ bị xét

xử vì tội trộm cắp tài sản. Cô ta không phục, đòi mời luật sư kháng
cáo. Vụ kiện cáo lằng nhằng này mãi vẫn chưa giải quyết xong.
Cửa hàng quần áo cô ta mới mở ở phố đi bộ đành chuyển nhượng
cho người khác, còn thời gian và sức lực đâu mà nghĩ đến chuyện
kinh doanh nữa!

Địa bàn thuộc diện tấc đất tấc vàng như thế nhanh chóng có

người đến tiếp quản. Cửa hàng thay chủ mới, biển hiệu hấp dẫn
hơn, trang hoàng lộng lẫy hơn, nội thất tuy mới nhưng vẫn sửa sang
lại toàn bộ, theo một phong cách hoàn toàn mới.

Như thế Tiêu Tương Tương đã biến mất hoàn toàn khỏi phố

đi bộ, không còn chút dấu vết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.