AI LÀ ĐỊNH MỆNH CỦA AI - Trang 164

nên cảnh giác với Sở Vân Phi, nhất định không được vội vàng cùng
cậu ta... làm chuyện ấy đấy. Cẩn thận không lại giống bọn Trần
Lâm ngày trước!”

Tôi trả lời anh ta bằng cú đóng sầm cửa lại. “Anh nói cái gì? Em

không thèm nghe nữa đâu!”

Miệng thì nói vậy nhưng sau khi về nhà, nằm trên giường tôi cứ

nghĩ mãi về lời Chu Nhất Minh nói. Đã có một bài học rồi, tôi
nhất định sẽ không giẫm lên vết xe đổ đó nữa. Nếu xảy ra chuyện
thì chẳng có ai đồng tình với tôi, sẽ chỉ mắng tôi ngu ngốc mà thôi.

Tối qua Sở Vân Phi muốn tôi về nhà anh ấy, may mà tôi kịp

thời tỉnh ngộ, không đồng ý. Nếu thật sự tôi lên giường với anh ấy
nhanh như thế thì đúng là thiếu thận trọng quá. Thời đại bây giờ
tuy không quá nặng nề chuyện ấy nhưng là con gái vẫn nên cẩn
trọng thì hơn. Một người con gái tùy tiện đến nhà bạn trai ngủ qua
đêm thì liệu có được người bạn trai đó tôn trọng không? Chắc chắn
là không.

Tôi công nhận Chu Nhất Minh nói đúng, không nên vội vàng

cùng Sở Vân Phi làm chuyện ấy. Tuy tôi hoàn toàn bị lôi cuốn bởi
nụ hôn của anh ấy, vòng tay của anh ấy, nhịp tim, hơi thở của anh
ấy... nhưng có một số phòng tuyến không thể dễ dàng buông bỏ.

Nhưng Sở Vân Phi lại muốn vượt qua phòng tuyến đó. Sau mấy

lần bị tôi từ chối, anh ấy bắt đầu vô tình mà hữu ý nói bóng gió
xa xôi, gì mà nam nữ thành niên không nên quá mô phạm trong mối
quan hệ khác giới, cuộc sống ngắn ngủi, phải nhanh chóng tận
hưởng, mà cái thú vui hoan lạc trong quan hệ nam nữ đó nên tận
hưởng khi còn trẻ.

Tôi nghe nhiều cũng thấy động lòng. Nam nữ yêu nhau, mùi vị

thế nào tôi chưa từng được trải nghiệm. Những kiến thức thu được

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.